Trình Nhiên tạm thời tắt điện thoại tập trung thưởng thức bữa cơm tối với món Mexico. Lần đầu cậu ăn đồ Mexico, nói chung cũng ngon lắm hoàn toàn không khó khăn như cậu đã nghĩ. Có vài món ăn rất thú vị và Trình Nhiên tự hứa rằng sẽ mua lại đồ ăn ở nhà hàng này một lần nữa.
Thiệu Dịch Xuyên hỏi: "Có vừa miệng không?"
"Có, thực sự ngon lắm."
Hai người ăn uống xong thì cùng nhau ở trong bếp dọn dẹp, trông khung cảnh chẳng khác gì đôi vợ chồng già. Đồ ăn là gọi ở bên ngoài mang đến, nên lúc dọn chỉ có vài chiếc bát đĩa lúc ăn. Một người rửa bát còn một người đứng đợi để lau bát, lãng mạn đấy chứ.
Trình Nhiên nhận điện thoại của mẹ, cậu ra ban công để nghe máy.
'Bố mẹ đã xem qua rồi, bố con có lẽ là tức giận nhưng ông ấy không nói gì, đã đi vào phòng làm việc rồi.' Cậu nghe mẹ thở dài rồi chậc lưỡi một cái, 'Cái thằng bé Trần Lộc này cũng thật là....'
Trình Nhiên mỉm cười, "Đã qua rồi mẹ à, con cũng đã chấm dứt rồi." Cậu không thực sự yêu Trần Lộc cho nên lúc phát hiện chuyện anh ta ngoại tình thì trong lòng không đau đớn.
Cậu chỉ bực bội vì bị Trần Lộc lừa gạt, anh ta xem cậu là một đứa trẻ mà dễ dàng qua mặt. Trình Nhiên không chấp nhận điều đó.
Không có một người bố mẹ nào lại không mong con cái của mình có được hạnh phúc. Gia đình của Trần Lộc đã quen thân từ trước, đứa nhỏ có xuất thân là một gia đình gia giáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mot-vi-tinh-tu/275582/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.