“Giờ lành đã đến!”
Tống Hải Thành bận một bộ vest màu đen pha chút ánh đỏ, những đường viền chỉ áo là một màu đỏ vô cùng nổi bật, trông anh đẹp đến khó tả bước từ trong nhà chính hướng về phía hội trường.
Cả trăm người trong trang viên ai nấy đều ngưỡng mộ cái nhan sắc trời phú, cộng thêm thần thái cao lãnh ngút trời của anh, nam thì chỉ mong được một lần có chung khung hình với anh, còn nữ thì eo ôi chỉ muốn được đứng cạnh anh một lần đã khó huống hồ gì ai mà có diễm phúc làm phu nhân của anh chắc hẳn kiếp trước đã phải cứu cả dãi ngân hà đấy.
Tống Hải Thành bước đến hội trường, tay anh cầm mic dõng dạc nói.
“Hôm nay là lễ đính hôn của tôi!”
Chỉ mới nghe được từng ấy chữ, cả hội trường đều ồ lên, người vui vẻ chúc mừng, người tiếc nuối ngước nhìn nhân vật chính đang cao cao tại thượng đứng ở đằng xa xa.
Riêng Tô Thanh Thanh lại vô cùng tự tin, lúc sáng nhà họ Tô nhận được một hộp trang sức từ trợ lý riêng Lý Bân của Tống Hải Thành, chắc hẳn hôm nay người Tống tổng đính hôn chính là cô ta.
Nhưng Tô Thanh Thanh nào biết đây chính xác là kế hoạch của Lâm Ý Hân, kế hoạch vả mặt trả thù.
“Con người Tống Hải Thành tôi trước nay nói là làm, ai tốt với tôi, tôi chân thành đối đãi, ai động đến tôi hay người nhà của tôi, có chết tôi cũng phải kéo họ chôn cùng!”
Nghe đến câu này ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-menh-mon-cua-tong-tong/3545360/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.