“Chẳng lẽ, chẳng lẽ cũng do ông nhúng tay vào sao?” Lâm Ý Hân gằng từng chữ.
“Muốn biết thì theo tôi đến một nơi” Lâm Điền bỏ hẳn con dao ra từ từ đi về phía cửa.
Lâm Ý Hân cùng Tống Hải Thành cũng dìu dắt nhau bước theo sau.
Ra khỏi quán cafe, đã có sẵn một chiếc xe hơi đậu ở đó từ bao giờ. Lâm Điền bước sang ghế lái rồi ngồi vào, Lâm Ý Hân cùng Tống Hải Thành cũng lần lượt chui vào ghế sau xe.
Cả ba cùng đi về phía nhà Lâm Ý Hân, anh và cô cảm thấy thật khó hiểu, tại sao ông ta lại muốn đưa cả hai về nhà của cô cơ chứ. Lâm Điền đột ngột dừng lại trước căn nhà đối diện nhà cô, ông móc trong túi chùm chìa khóa, cầm lấy một chìa đưa vào ổ.
Cạch…
Cánh cửa mở ra, Lâm Điền bước vào bên trong, Lâm Ý Hân cũng nhanh chóng bước vào theo, cô muốn biết được tất thảy mọi chuyện là như thế nào.
Thấy Lâm Ý Hân bước vào Tống Hải Thành cũng bước vào theo, anh còn cẩn thận đóng của lại nhưng chỉ là đóng chứ không có khóa, để khi có chuyện gì anh sẽ cố gắng giữ chân Lâm Điền lại để cô có cơ hội chạy thoát.
Bước vào bên trong, người Lâm Ý Hân như đông cứng lại, cô đang ở đâu đây, sao lại giống y hệt nhà của cô ở đối diện bên kia vậy, từ cách trang trí, bố trí nhà cửa tất thảy điều rất giống, chỉ có những tấm ảnh treo tường, là có chút khác biệt, những tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-menh-mon-cua-tong-tong/3512089/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.