Sáng sớm hôm sau, cô thức dậy, nhìn sang người nằm bên cạnh, liền giật mình.
“Anh không ngủ lại được sao, em làm anh mất giấc ngủ rồi à, mắt anh thâm đen hết cả rồi!”
“Anh không sao, sợ em lại gặp ác mộng nên anh canh cho em ngủ, một chút giờ giải lao anh ngủ tý là được ấy mà!” anh cười hôn lên môi cô một nụ hôn thật sâu.
Sau khi đến trường, trong đầu Lâm Ý Hân cứ mãi quanh quẩn trong cái giấc mơ hôm qua, cô càng thêm sợ phải gặp lại Đào Lãnh.
“Ý Hân à, cậu đang qua lại với đàn anh khóa trên đúng không?” Nguyễn Vi bạn cùng lớp với cô nói.
“Uhm, anh ấy trên mình một khóa” cô trả lời.
“Hôm nào bảo anh ấy đi ăn chung đi, giới thiệu bạn bè với nhau chứ!” Nguyễn Vi cười nói.
“Khóa anh ấy học khá nhiều, có chút bận, khi nào có dịp mình sẽ giới thiệu sau” thật ra Lâm Ý Hân cũng không thân gì mấy với bạn học này, được hôm nay ngồi chung bàn nên nói chuyện một chút, không biết làm sao mà cô ta lại biết cô có bạn trai, có lẽ là để ý Tống Hải Thành của cô rồi.
“Mình thấy chiều tan trường anh ấy thường chờ bạn ở cổng, xe anh ấy chạy ngầu phết” Nguyễn Vi liếc mắt nhìn cô cười tít mắt.
" Xe anh ấy mua cũng được cả năm rồi, chủ yếu đèo mình cùng đi học thôi, ấy giảng viên sắp vào rồi, chuẩn bị lên lớp thôi" nói rồi cô cũng không để ý đến cô bạn ngồi bên cạnh nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-menh-mon-cua-tong-tong/3487784/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.