🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tôi chờ em!" cái câu nói này, giọng nói này, ngữ điệu này sao có chút quen quen.



Đầu Lâm Ý Hân bỗng dưng đau như búa bổ, một số hình ảnh mờ mờ ảo ảo cứ lập lòe hiện ra trong đầu. Cô buông đôi tay đang vịn xe đạp, làm cho xe đạp ngã xuống một cái ầm, hai tay cô ôm lấy đầu ngồi khụy xuống.



"Em làm sao vậy!" giọng Tống Hải Thành có chút hoảng.



"Đau, đau quá!" cô đau đớn rặn từng chữ.



Nhưng chưa đến một phút sau, đầu cô đang đau kinh khủng khϊếp lại đột nhiên im bặt, như chưa từng có chuyện đâu đầu xảy ra vừa rồi.



"Lên xe, anh đưa em đi trạm xá! " Tống Hải Thành kéo tay mạnh cô.



"Em không sao rồi, không đau nữa, chúng ta về thôi học thôi!" cô cố nặn ra nụ cười với anh.



"Anh nghĩ em cần nghĩ ngơi thêm, mai rồi học vậy!" Tống Hải Thành ngồi lên yên xe, cẩn thận nhìn cô leo lên yên sau, yên vị ngồi ngay ngắn, anh mới bắt đầu đạp xe.

"Không cần đâu, em đã ngủ mất hai tiết tự học rồi, cũng lạ, anh dạy em học dễ tiếp thu hơn!" Lâm Ý Hân cười nói.



Mà cũng lạ, ngồi nghe giáo viên giảng bài là hai mắt cô không kiềm được cứ sụp xuống, phải cố gắng lắm mới ngồi nghe được cả tiết, thế mà Tống Hải Thành chỉ cần giảng sơ qua, giải thích một chút là cô đã hiểu bài, rất chăm chú học chẳng buồn ngủ tí nào.



Trong trí nhớ cô kiếp trước sau ngày gặp hôm trước, cô và Tống Hải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-menh-mon-cua-tong-tong/3487770/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.