Nghị Hằng nhìn người con gái đang ngồi chăm chú bên bàn làm việc, ánh mắt anh trở nên dịu dàng, chứa chan tình cảm. Trải qua một chặng đường dài, có niềm vui, có nỗi buồn, có hạnh phúc, có nước mắt, cuối cùng, hai người họ đã ở bên nhau.
Lý Chiển xếp chồng bản vẽ lại ngăn ngắn, rồi nói vào trong điện thoại nội bộ:
- Diễm Diễm, chị đã kiểm tra lại hoàn chỉnh. Em mang sang cho công ty Phú Hàn nhé. Chiều chị bận nên sẽ không đến. Có gì em liên lạc qua điện thoại giúp chị.
Cô cúp điện thoại, cảm thấy giọng của Diễm Diễm hôm nay không tốt, hơi khàn thì phải. Cô ấy khóc? Chẳng lẽ, có chuyện gì hay sao? Ừm, Diễm Diễm là người kín đáo, trầm tính, ít khi chia sẻ với người khác. Đối với cô mà nói, Diễm Diễm cũng giống như quá khứ, không muốn được nhắc đến nhiều. Sau một thời gian dài làm việc chung, trải qua hiểu lầm về vụ dính líu đến ma túy kia, cô và Diễm Diễm cũng ít khi nói đến chuyện gia đình riêng. Diễm Diễm đã không muốn đề cập, cô cũng không tò mò. Đôi khi bạn sống trong một hoàn cảnh quá bình thường, bạn sẽ thấy chán nản. Ngược lại, khi bạn có gia cảnh đặc biệt hoành tráng bạn cũng thấy bế tắc. Muốn làm người bình thường, là mong ước khó thực hiện của những con người có số phận cao quý. Càng cao quý, người ta càng khó làm chủ được cuộc đời và vận mệnh của mình. Vì nhiều mối quan hệ rắc rối.
Lý Chiển lắc đầu, quyết không nghĩ nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh/2540336/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.