Để mua bánh cho cô anh đã xếp hàng từ lúc tan làm, chỉ vì chỗ này rất đông khách. Người có tiền như Mộ Tần cũng phải xếp hàng mới mua được chứ không phải có nhiều tiền là được ưu tiên trước, anh biết rằng mình đã trễ việc về nhà. Nhưng Hi Văn rất thích ăn ở đây, anh đồng ý đứng đợi mãi đến khi nào có bánh mà thôi.
Dương Hi Văn nhìn hộp bánh liền nhận ra, một lần anh mua cho cô, cô đã nói thích chỗ này, vì thế anh mới...
"Để tôi đi hâm nóng đồ ăn, anh về phòng tắm rửa thay quần áo đi ".
Hi Văn không trách anh, cô cầm mấy đĩa đồ ăn vào bếp hâm nóng lại. Mộ Tần có lòng vì cô, cô không có lý do gì để giận dỗi anh cả.
Mộ Tần nghe lời cô, về phòng tắm rồi xuống nhà. Cả hai ngồi ăn tối cùng nhau, cô gắp thức ăn cho anh." Hôm nay tôi vô tình gặp Hứa Thành "
Mộ Tần khựng lại nhìn cô, với Hứa Chính anh không lo lắng gì nhiều. Vì ít nhất người đàn ông đó không có tàn độc như Hứa thành, còn Hứa Thành một khi ra tay chẳng phân biệt nam nữ già trẻ gì, chỉ cần nằm trong mục tiêu của anh ta đều phải chết.
“ Anh đừng lo, tôi đã diễn cùng anh ta. Giả vờ không quen không biết, giống như lần gặp Hứa Chính vậy " Cô nói.
Mộ Tần thấy cô tiến bộ hơn cũng bất ngờ, không nghĩ rằng Hi Văn đã thích nghi được môi trường sống này rồi.
“Em làm tốt lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2923096/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.