Buổi tối.
Dương Hi Văn ngồi ở sofa, cô đợi Hứa Thành về nhà. Đợi đến tám giờ thì anh cũng về rồi, Hứa Thành thấy cô ngồi đó liền thấy không đúng. Anh lo lắng liền tiến đến, ngồi cạnh cô rồi hỏi:" Làm sao vậy? Thấy không khỏe chỗ nào sao?".
Dương Hi Văn lắc đầu, cô quay người cầm hai tờ giấy sau lưng mình lên rồi đưa cho Hứa Thành. Anh không hiểu, cầm lấy đọc, đập vào mắt anh chính là dòng chữ.
“ Thai nhi được một tháng ". Hứa Thành nhìn cô, Dương Hi Văn gật đầu” Anh biết rõ đứa con này của ai mà phải không?”.
Hứa Thành lẳng lặng gật đầu một cái, Dương Hi Văn đặt tay mình lên tay anh.
“ Có thể giúp tôi sinh đứa con này ra không? Tôi muốn nó được chào đời một cách an toàn " Dương Hi Văn bảo.
Hứa Thành vẫn bất động, lúc sáng anh trao đổi cùng Tô Dược đã rất lo lắng, trong lòng còn cầu mong cô đừng mang thai vào lúc này. Ông trời lại chẳng nghe thấy tiếng lòng anh, lại xảy ra việc thế này...
“ Hứa Thành, chuyện năm đó tôi không trách anh, đây có lẽ là số mệnh của tôi, tôi phải chịu thôi “ Dương Hi Văn nói.
Hứa Thành vẫn còn bất động, anh đang hoang mang không biết làm sao thì Dương Hi Văn ôm lấy anh, cô nói nhỏ:" Tôi xin lỗi, tôi biết bản thân mình càng ngày càng quá đáng với anh".
“ Nhưng lần này tôi xin anh đấy, anh giúp tôi được không?” Hi Văn bảo.
Hứa Thành ôm lấy cô, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2923046/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.