Tối, Tần Chí Khương ngồi nhìn Yên Tâm Li đang ngủ say. Vết thương và sức khỏe của cô đã tốt hơn trước rồi, anh cúi đầu xuống hôn lên trán cô một nụ hôn.
Tần Chí Khương nắm lấy tay cô, anh nói nhỏ:" Anh sẽ không để em chịu thiệt thòi nữa đâu" .
Dương Thiên Bác ra khỏi nhà sau một ngày dài nhốt mình trong bốn bức tường, vừa mở cửa thì thấy Lạc Linh Lung đang cầm túi rác đi ra. Anh đi đến, cầm lấy túi rác giúp cô. "Để tôi đem bỏ hộ cô, coi như cảm ơn hộp chân gà đó ".
Nói rồi anh quay lưng đi, còn Lạc Linh Lung đứng gần anh bị anh làm cho bay mất hồn vía rồi. Cô đứng đơ ở đó, đến khi bóng lưng Dương Thiên Bác khuất dần đi thì mới hoàn hồn tỉnh lại. Cô ôm mặt mình, như thiếu nữ e thẹn chạy vào nhà, cô ngồi xổm xuống, không ngừng lắc đầu.
“ Mình...mình có mơ không vậy chứ?”
“ Thiên Bác lại gần mình, còn chủ động nói chuyện với mình còn đem bỏ rác hộ mình ".
"A...".
Rồi xong, thiếu nữ yêu đương đêm nay vui đến mức mất ngủ.
Dương Thiên Bắc bỏ túi rác vào thùng rác, anh quay lưng thở dài một cái rồi tiến vào cửa hàng tiện lợi gần đó.
Loay hoay trong đó một hồi anh đi ra với cơm nắm trên tay, cả ngày nay anh chỉ có ngủ, bây giờ mới dùng bữa.
Một con người giờ giấc không giống ai thật.
Dương Thiên Bác ăn xong thì cầm lon cà phê lên uống, đang thưởng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2923008/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.