Dương Thiên Bác đứng nhìn Lạc Linh Lung ở trước mặt, rõ ràng là cô có thể chạy đến chỗ anh nhưng mà cô lại chọn đứng ở đó, không hiểu sao lại như thế.
Lạc Linh Lung nhìn anh, cô bất ngờ quay đầu lại chỗ Tần phu nhân, Tần phu nhân liền đưa tay lên cho người tới chặn lối đi của Lạc Linh Lung lại.
“Ở bên kia mới đúng chứ?” Tần phu nhân chỉ tay về phía Dương Thiên Bác.
Lạc Linh Lung tức giận nhìn bà, cô quay đầu nhìn Dương Thiên Bác một lần nữa, bà ta biết rõ cô không thể tiến đến đó vậy mà còn ép cô tới chỗ anh? Có khác gì muốn cô hại chết anh đâu chứ?
Lạc Linh Lung nhìn Dương Thiên Bác, anh đưa tay ra đang chờ đợi cô chạy đến chỗ mình. Cô lại nhìn anh lắc đầu, đó là chuyện không thể, cô không thể tới đó được, nếu không cả hai đều sẽ bỏ mạng tại nơi này. Người phụ nữ trước mặt cũng là quá ác độc đi, người con trai ở phía đó chính là con trai ruột của bà ta, là đứa con bà ta cũng mang nặng đẻ đau suốt chín tháng trời để sinh ra. Cuối cùng thì sao đây? Nói muốn trả thù con mình là trả thù sao? Còn muốn hại chết Dương Thiên Bác tại chỗ này? Trong mắt Tần phu nhân bà không có đứa con Dương Thiên Bác này à? Có xem anh là con người không?
“Lương tâm của bà bị chó tha rồi à?” Lạc Linh Lung tức giận hỏi.
“Ô, chịu lên tiếng rồi sao."
“Đúng đấy, lương tâm của Tần phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2922976/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.