Mộ Tần đưa Hi Văn về Mộ gia. Bước vào nhà, cô đảo mắt nhìn xung quanh. Nơi này chứa nhiều kỉ niệm của cô và Mộ Tần, lâu rồi không về đây nhưng đặt chân vào nhà những việc trong quá khứ lại tràn về.
Mộ Tần đi đến, nắm lấy tay cô rồi bảo:" Chúng ta sẽ về đây sống luôn nhé?”.
"Vâng”.
“ Tần." Cô nắm lấy áo anh, cúi mặt xuống bảo.
“Em...xin lỗi anh “.
“Vì đã giận dỗi anh " Dương Hi Văn nói. Từ lúc bắt đầu đến giờ anh chính là người bên cạnh cô suốt, khoảng thời gian dài như vậy, Mộ Tần xem cô quan trọng như thế mà cô lại...
“ Đồ ngốc, em có làm gì sai đâu mà xin lỗi “ Mộ Tần xoa đầu cô bảo.
“Anh biết cảm giác của em lúc đó ra sao mà, trong lòng khó chịu cái gì cứ trút hết ra, anh sẵn sàng chịu hết cho em".
“ Chỉ cần em thấy thoải mái, dễ chịu lại là được" Mộ Tần cụng đầu vào trán cô bảo.
“ Tại sao anh yêu em nhiều như thế?".
Với hành động giận dỗi của mình cô cảm thấy thật hổ thẹn, Mộ Tần chịu được tính khí của cô, nếu như đổi là người đàn ông khác có phải cô sẽ bị bỏ rơi không?
“ Anh yêu em, yêu em rồi cần gì phải hỏi tại sao chứ?".
“Anh yêu em rất nhiều là được “ Mộ Tần nắm lấy tay cô rồi bảo.
“ Được rồi, về phòng thay đồ đi rồi chúng ta dùng cơm tối ".
" Bây giờ cũng dễ chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-mat-ngot-cua-anh-2/2922950/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.