Thời gian cấp bách, vượt qua được Cường Bạo Đại Vương cũng không thể vượt qua được đám thị vệ soát cổng kia. Bọn họ có trong tay danh sách khách mời, còn Hoài Ly lại nằm trong diện danh sách đen. Chử Đồng Tử mặc dù không hiểu sao Cường Bạo Đại Vương lại dễ dàng bỏ qua cho họ như vậy, nhưng anh vẫn đang suy xét xem tiếp theo nên làm thế nào.
- Hay là anh vào trước đi, tôi lẻn trốn từ sau vào cũng được.
- Không được, bên ngoài canh phòng cẩn mật hơn bên trong. Nếu vào được thì em gần như có thể lẻn vào ngục tối, còn ở bên ngoài thì nằm mơ. Đi với ta em còn khó có thể qua mặt, đừng nói là đi một mình, đến lúc đó em sẽ phạm vào tội đồng lõa đấy.
- Vậy bây giờ phải làm sao? Đợi qua thời điểm tốt sẽ không làm gì được đâu.
Hoài Ly cuống lên. Từ lúc bước ra khỏi nhà cô luôn trong tâm trạng nơm nớp lo sợ. Không hiểu sao tất cả những người xung quanh đều làm cô cảm giác ghê tởm và sợ hãi. Dường như không có ai mà cô có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng. Đúng lúc này, Chử Đồng Tử bỗng kéo nhẹ cô sang một bên, nhường đường cho một chiếc xe ngựa sang trọng.
- Đó là xe của ai vậy? - Xe nhà ai mà xa xỉ quá, bên ngoài làm bằng bạc sáng loáng. Đã từng thấy xe ngựa gỗ nhưng làm xe kiểu này thì chưa từng có ai. Đã vậy kéo xe không phải là ngựa mà là những con hươu sừng dài trông rất cao quý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329821/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.