🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vi Cố thương xót mang đứa bé kia về phủ của mình để chăm sóc, trị thương. Hoài Nhân không biết đi đâu cả ngày nay, vừa về nhà thấy đứa bé liền run như cầy sấy. Vi Cố thắc mắc hỏi thì nàng không trả lời, chỉ biết khóc. Không biết đứa bé kia có nhìn thấy mặt nàng không, nếu nó tố cáo thì phải làm sao? Vi Cố không hiểu Hoài Nhân bị làm sao mà suốt ngày nhốt mình trong phòng. Kể cả khi đứa bé kia đã tỉnh lại, chạy nhảy vui chơi trong phủ thì nàng vẫn chỉ ở trong phòng. Nhưng như vậy không ngăn được chuyện đứa bé nhận ra người đã muốn giết chết mình. Nó sợ hãi nấp sau lưng Vi Cố, khóc như mưa rơi. Lúc sau mới chỉ vào Hoài Nhân:

- Cô ta là người giết cháu, giết cháu...

- Hoài Nhân? - Vi Cố nhíu mày. Hoài Nhân cúi đầu không nói - Lời nó nói là thật sao?

- Anh đừng nghe người ngoài nói bậy, em thế nào mà anh còn không hiểu sao?

- Lan Nhi... - Đứa bé được Vi Cố đặt tên là Lan Nhi.

- Là cô ấy, là cô ấy. Lúc đó cô ấy cầm dao đâm cháu, nhưng cháu tránh được. Sau đó cô ta nổi điên rồi bỏ đi. Cháu không có nói dối.

Trong đầu Vi Cố xoay chuyển rất nhanh. Hắn liền nhớ tới biểu hiện bất thường của Hoài Nhân. Cái ngày mà hắn trở về diễu hành sau khi gặp bệ hạ, gặp Lan Nhi bị thương ngất trên đường, còn Hoài Nhân lại biến mất cả một ngày. Lúc về nhà nhìn thấy Lan Nhi thì như gặp ma, sau đó lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329818/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.