🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Thật đấy các vị, thanh gươm đó đã biến mất cách đây vài tháng rồi. Nghĩ lại thì thấy đau đầu. - vua Thủy Tề xoa nếp nhăn hai bên mắt - Ta sai người tìm nó rất lâu rồi nhưng không thấy. Rồi có một ngày nó đột nhiên được đặt về chỗ cũ. Ai mà biết chuyện gì xảy ra, thấy nó cũng không có tổn hại nhiều nên bỏ qua.

- Một mũi tên lại được gọi là một thanh gươm, thật thú vị. - Trần Thạch chống cằm cười - Thủy Tề, ông dạo này ăn chay à? Sao lại sống nhân đạo thế kia? - Không có, ăn chay làm sao có sức xử lý được mấy việc dưới đây chứ? - Thủy Tề vừa nói vừa cười, tay không ngừng lau mồ hôi đổ trên trán.

- Trần Thạch ta chỉ là một tướng quân bé nhỏ, xuất thân là một người phàm. Cái gì cũng không bằng các vị thần tiên, chỉ được cái nhìn sắc mặt người khác rất giỏi. Ta chỉ cần liếc qua cũng biết ai thật ai giả, đó là bản lĩnh được rèn luyện khi ở chung với một đám người rắn rết. Ông nói xem, ta có nên vạch trần lời nói dối của ông không?

- Trời đất, Đại tướng quân, người đừng như vậy. Ta chỉ nói sự thật thôi. Không tin người đi hỏi mấy con tôm ở đây xem.

Không đợi Thủy Tề tiếp tục giải thích, Trần Thạch đứng lên, rút đao ra. Cây đao dài hai mét của hắn thực quá khủng bố. Trần Thạch vung đao đập nát cái bàn đá ngọc trước mặt Thuỷ Tề, làm mặt lão xám ngoét.

- Kiểu gì sau đợt này về ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-linh-muc-toi-la-quy/4329794/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Là Linh Mục, Tôi Là Quỷ
Chương 8: Đến lúc giải oan
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.