Phó Tử Sâm đi vào phòng riêng, Lam phu nhân đã ở bên trong đợi sẵn. Chiếc hộp kính vẫn chưa được mở ra, lúc này bà ấy mới lấy chìa khoá để mở ra trước mặt anh.
Viên kim cương Eternal Pink đựng trong hộp cứng được bọc bằng vải nhung, Phó Tử Sâm cầm lấy nó ra ngoài.
Anh để lại cho Lam phu nhân một tấm chi phiếu giá trị 70 triệu đô rồi rời đi. Trước khi đi, Lam phu nhân có vẻ rất vui khi nói với anh:
"Ngài Conal quả nhiên là người hào phóng. Không biết ai may mắn sẽ nhận được món đồ này của ngài."
"Tôi đi thưa phu nhân."
Phó Tử Sâm tùy tiện nhét chiếc hộp vào trong áo rồi bước ra ngoài.
Lam phu nhân không phải ngẫu nhiên nói với anh điều đó. Viên kim cương "hồng vĩnh cửu" là được Phó Tử Sâm quyên góp cho buổi đấu giá, theo quy định số tiền anh được hưởng sẽ 80 phần trăm, 20 phần trăm còn lại sẽ được chuyển cho Lam phu nhân để quyên góp. Nhưng anh đã mua đứt lại viên kim cương của chính mình, khác nào lại vung tiền cho không.
Dù Phó Tử Sâm có nhiều tiền, nhưng như vậy quá là… tùy tiện. Tiền đối với anh chẳng lẽ tiền là giấy?
Thấy Phó Tử Sâm đi chưa tới 5 phút đã rời ra, cô cất điện thoại nhìn anh nhưng không chịu mở miệng. Phó Tử Sâm đi trước, anh tưởng cô sẽ chủ động đi theo sau anh nhưng không. Anh quay đầu lại: "Đi theo tôi. Nghe lời!"
Những lời này của anh khiến cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hu-mat-cua-anh/2899757/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.