Xe chạy hơn một tiếng đồng hồ sau mới đến khu vui chơi.
Hóa ra đó là một địa điểm du lịch mới nổi gần đây, theo hình thức “về quê trồng rau nuôi lợn”, vô cùng dân giã và yên bình. Thảo nào cách trung tâm thành phố xa như vậy.
“Hôm nay có thêm chú nhỏ của anh.” Cất xe xong, Lôi Kình dẫn cô đi vào, lúc này mới nhớ tới ông chú nhà mình, sợ cô không tự nhiên khi xuất hiện người lạ.
Lần đầu tiên nghe anh nhắc đến người chú nọ, Trác Mộng Nhan lắc đầu: “Không sao, tôi cũng không phải người hướng nội hay sợ người lạ.”
Lôi Kình nhếch môi, nghiêng đầu ngắm cô: “Như vậy mới tốt.”
Hừ, chỉ lớn hơn cô một tuổi thôi có gì ghê gớm chứ.
Bọn họ đã bao một căn nhà gỗ nhiều phòng, định sẽ qua đêm ở đây, về Trác Mộng Nhan, ngay từ đầu Lôi Kình đã tính để cô chơi ở đây đến trước 11 giờ đêm sẽ đưa cô về lại nhà. Cô gái nhỏ ngoan ngoãn như cô, qua đêm vào ngày mồng 1 Tết thì không tốt lắm.
Mọi người đã có mặt tại khu vườn nhỏ bên ngoài bày biện đồ nướng. Lôi Kình cùng Trác Mộng Nhan vừa xuất hiện, Viêm Hoài đã ngứa đòn huýt sáo: “Kình ca, nữ thần tới rồi.”
Lôi Kình nhàn nhạt liếc cậu ta, lại chuyển ánh mắt sang người đàn ông trưởng thành có nhan sắc vượt trội kia chào hỏi: “Chú nhỏ, bạn cháu - Trác Mộng Nhan.” Lại ngó cô giới thiệu đơn giản: “Chú anh - Lôi Phong.”
Trác Mộng Nhan ngẩn ngơ không chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660636/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.