Đang làm bài tập thì điện thoại đổ chuông. Trác Mộng Nhan viết nốt chữ cuối rồi quơ lấy điện thoại xem. Nghiêm Tư Dẫn?
Sao lại…
Cô vội nghe máy: “Alo.”
Bên kia rất ồn ào, có vẻ cậu đang ở quán bar nhưng không nghe thấy tiếng nhạc mà đủ loại giọng nói hỗn tạp còn cả tiếng chai lọ va chạm sàn nhà.
Trái tim cô theo sự lo lắng đang dần lớn mạnh đập vội: “Tư Dẫn, có chuyện gì?”
Âm thanh ồn ào đã nhỏ dần, hình như cậu chạy ra chỗ nào đó yên ắng hơn để nghe máy.
“Tiểu Nhan, cậu nghe không?”
Cô đáp vội: “Nghe, cậu nói đi.”
“Bây giờ cậu có thể tới đây được không, Lôi Kình nổi điên rồi.”
Cô không nói nhiều, bảo Nghiêm Tư Dẫn gửi địa chỉ qua , rồi nhanh chóng thay quần áo đơn giản.
Chân chỉ mới tháo bột, không được chạy nhanh, nhưng tình huống nào cô không suy nghĩ nhiều như vậy.
Bắt taxi chạy thẳng tới quán bar, trên đường đi cô gọi thử cho Lôi Kình nhưng anh không bắt máy, lại gọi cho Nghiêm Tư Dẫn hỏi qua tình hình. “Anh ấy có bi thương không?” Đây là điều cô lo sợ nhất.
Nghiêm Tư Dẫn nói: “Không vấn đề.”
Vậy cô yên tâm rồi.
Lúc chạy vào khu vực đám đông đang bao vây thì mọi chuyện hình như đã xong hết rồi. Trác Mộng Nhan lặng người đi, Nghiêm Tư Dẫn đã nhìn thấy cô gái nhỏ, cậu chạy tới, sắc mặt cậu rất khó coi: “Lôi Kình đã được bọn tôi cưỡng chế đưa lên phòng Vip rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660597/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.