Hoa Mỹ Cốt và Trác Mộng Nhan đã bị tách lớp, cô bạn không nỡ xa Trác Mộng Nhan nhưng đành chịu thôi, cô ấy vẫn hợp với ban xã hội hơn.
Sau khi nghe Trác Mộng Nhan nói về chuyện cô nhận phụ đạo cho bốn đại ca kia, cô nàng “ôi trời” không thể tin nổi, sau đó chớp lấy cơ hội xin gia nhập.
Trác Mộng Nhan nhắc nhở: “Cậu chọn ban xã hội mà.”
“Đi chơi cùng cũng được nha.” Cô nàng đó phụng phịu nói, giọng điệu còn hơi mất tự nhiên.
Cô nhìn Hoa Mỹ Cốt thêm vài giây cuối cùng gật đầu: “Tùy cậu đó.”
Hôm nay tới lượt Trác Mộng Nhan trực nhật, cô không nói với Lôi Kình, định trực nhật xong sẽ đi thẳng đến hội quán.
Cô bạn cùng bàn đã rời khỏi phòng giặt khăn, còn mình cô trong lớp đang quét sàn.
Bất ngờ cửa sau ầm một tiếng bật mở, dọa cô giật bắn mình.
Thấy là Lôi Kình, cô thở nhẹ rồi nhìn anh quở: “Anh mở nhẹ nhàng không được à, làm em hết hồn.”
Kệ anh, cô lại khom lưng tiếp tục quét sàn.
Đột ngột thiếu niên người đầy mồ hôi bước dài chân tới bế cô lên, Trác Mộng Nhan hét một tiếng kinh sợ. “Anh làm gì vậy?” Cô đánh vào ngực anh: “Bỏ em xuống, sẽ có người vào.”
Nhưng Lôi Kình không còn nghe, anh chỉ nhớ đến từng câu từng chữ mà Nghiêm Tư Dẫn đã run rẩy kể anh nghe chuyện kinh khủng trong quá khứ, anh không kiềm chế nổi, không cách nào tha thứ cho chính mình. Anh suýt nữa đã… Lôi Kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660589/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.