Anh vừa lấy ra xem vừa đến đứng sau lưng Trác Mộng Nhan, tay thản nhiên sờ eo bụng cô.
“Chú nhỏ?”
Hai giây sau, sắc mặt anh ngưng trọng, gân xanh trên trán nổi lên.
“A Nhan, anh phải tới bệnh viện. Em nhớ ăn uống đầy đủ.” Anh bước vội vừa cao giọng dặn dò cô. Khoác áo lên người định chạy đi thì Trác Mộng Nhan đã kéo tay anh. “Cho em theo nhé.”
Lôi Kình khựng một giây rồi xoa mặt cô gật đầu, quơ đại cái áo khoác trên sô pha tròng lên người cô.
Cả hai đến bệnh viện thì ông nội Lôi vẫn còn đang cấp cứu.
“Ông xảy ra chuyện gì ạ? Đang yên đang lành…” Hơi thở của anh có chút gấp gáp, sắc mặt thật sự rất tệ.
Lôi Phong nhíu chặt mày, ánh mắt mang theo sự bất mãn lườm người đàn ông trung niên ở đối diện.
Không cần chú ấy nói rõ Lôi Kình cũng suy đoán được tám chín phần là Lôi Ấn đã làm ra chuyện gì đó chọc tức ông nội rồi.
“Ông đã làm cái gì?” Lôi Kình cuộn tay thành nắm đấm nện từng bước đứng trước mặt người đàn ông đang mệt mỏi, ôm đầy hối hận kia.
Bà nội Lôi mệt mỏi không muốn khuyên can, chính bà cũng đang rất tức giận với đứa con trai đầu của mình.
Lôi Ấn há miệng muốn giải thích nhưng lại không biết giải thích sao cho hợp lý, chỉ có thể trầm mặt cúi đầu.
Hành đồng này càng chọc điên Lôi Kình, nhưng lần này bên cạnh anh đã có cô gái nhỏ xoa dịu tâm tình đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660582/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.