Nhưng cô ta không sợ còn hỏi thẳng tới: “Anh dám khẳng định anh chưa từng có chút tình ý nào với em không?”
Thế mà thiếu niên ấy không đáp.
Sự im lặng này như một thanh kiếm sắc nhọn đâm xuyên trái tim Trác Mộng Nhan, cô đỏ ửng hai mắt lắc lắc đầu với Hoa Mỹ Cốt, sau đó cô như trốn chạy khỏi người ở trong căn phòng kia, bỏ chạy thật xa.
Trong phòng, Lôi Kình sửng người, bởi vì anh đang nghĩ tới câu hỏi này một cách nghiêm túc. Tình ý gì đó anh nghĩ là không có, chẳng qua trong quá khứ có một lần, lần đó Lôi Thích Huyên tới căn hộ riêng của anh vì giận dỗi Lôi Phong, Lôi Kình mặc cô ta thích ở thì ở, tối đó cô ta dùng phòng tắm của anh đi ra, cả người chỉ quấn mỗi cái khăn tắm. Da thịt trắng nõn của thiếu nữ đều lộ ra, có vài giọt nước lăn dài từ tóc xuống cần cổ rồi lọt vào khe rãnh lấp ló.
Lôi Kình trước giờ chưa yêu ai, cũng chẳng thích nữ nhân nào, nhưng về phương diện tình dục, anh thừa nhận anh đã xem phim đen vài lần, cũng đã mộng xuân, tức là anh có dục vọng lớn đối với phái nữ.
Khi chứng kiến cảnh Lôi Thích Huyên không kiêng dè, ngại ngùng mà ăn mặc như vậy Lôi Kình ngẩn ra, trong người dâng lên một nguồn nhiệt nhưng không mãnh liệt. Anh cau mày, không thoải mái lắm nhắc nhở: “Em mặc quần áo cho đàng hoàng.”
Nhưng Lôi Thích Huyên lại mang vẻ ngây ngô, cười tươi chạy tới ôm lấy anh thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660574/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.