Trác Mộng Nhan không đẩy anh ra, cô định ngẩng mặt lên nhìn thì Lôi Kinh hạ môi chạm vào cánh môi khô ráo của cô, anh thấp giọng trìu mến: “Cẩn thận.” Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, nhanh đến mức cả hai còn chẳng cảm nhận được chút dư vị nào từ đối phương.
Đoạn đường sau đó không ai nói gì, chỉ có cổ tay mảnh mai được một hơi ấm giữ lấy đến khi đứng trước cửa lớp học quen thuộc anh mới buông cổ tay cô ra.
Tiếng tra khóa nho nhỏ càng được phóng đại trong không gian lặng như tờ.
Lôi Kình đẩy cửa phòng, bật một bóng đèn, rồi tự nhiên mà ôm vai cô đi vào.
Phòng học này là một trong những chứng nhân quan trọng chứng kiến tình yêu của bọn họ.
Buổi chiều hôm đó, anh đã kích động mà hôn cô trên bàn học, kích động mà cởi khóa áo lót của cô, cũng kích động mà sờ bộ ngực còn non nớt của cô.
Lại trong một buổi chiều tà, cô đang tập trung lau bảng thì anh xuất hiện bất ngờ doạ cho cô suýt té, anh ôm cô, giở trò trêu chọc cô.
Thiếu niên hoang dã mà ngạo mạn ấy hở tí là đánh nhau, tính tình thì chẳng thể nào khiến người ta ưa nổi, lại vì một cô gái nhỏ xinh xắn, đáng yêu mà cúi đầu rong ruổi theo đuổi cô cả một năm trời. Không ai ngờ rằng anh sẽ kiên trì như vậy, cũng không ngờ thiếu nữ ấy từ ghét anh, sợ anh cuối cùng là chấp nhận anh, thích anh và yêu anh.
Cuối cùng quy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hong-tam/2660536/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.