Anh ép cô lăn lộn trên giường, hoàn toàn không biết mệt là gì, đến khi cô tỉnh dậy đã là chuyện của 3 tiếng sau, lúc cô bất tĩnh anh đã giúp cô tắm rửa, trên người cô bây giờ là chiếc áo choàng tắm trắng tinh. Nghe bước chân truyền tới từ sau lưng, cô nắm chăng che kín đầu, không muốn nhìn thấy anh. Nghiêm Nhất Phàm một thân tây trang tươm tất, chỉnh tề đứng trước mặt cô
" Tỉnh rồi, thì mau ngồi dậy đi, đừng có ăn vạ ở đây "
Lâm Yến Thư nghe anh nói, tức giận lập tức bật dậy, dùng ánh mắt quật cường nhìn anh, giọng nói không chịu yếu thế
" Anh nghĩ tôi muốn ở cùng một chỗ với anh lắm sao? Bây giờ tôi lập tức đi "
Nói rồi Yến Thư cố gắng nhịn đau, bước đi khẩn trương ra cửa, nhưng vừa đi được vài bước, từ sau lưng đã bị anh ôm trọn vào lòng, đầu anh gục xuống trên cổ cô, một mùi hương ngọt ngào lan tràn trong mũi, dễ dàng làm người ta bị mê hoặc
" Ai cho em đi chứ? tôi chỉ là muốn em rời khỏi giường một chút "
" Đồ xấu xa này, mau buông tôi ra, anh lại muốn làm cái gì? "
Yến Thư mất bình tĩnh vùng vẫy thoát khỏi vòng ôm của anh
Ý định ban đầu của Nghiêm Nhất Phàm, chỉ là muốn trừng phạt cô một chút, rồi sẽ để cô đi, nhưng ai mà ngờ được cớ sự lại ra thế này chứ, bây giờ anh lại không muốn để Yến Thư đi nữa, muốn giữ cô ở lại ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hanh-phuc-ngot-ngao-cua-anh/2702349/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.