Chương trước
Chương sau
" Tốt lắm, cứ chống đối như vậy đi, chút nữa nhất định cũng đừng mở miệng cầu xin"

Cánh tay Nghiêm Nhất Phàm chế trụ 2 tay Yến Thư lên đỉnh đầu, tay còn lại bóp chặt lấy mặt cô bắt ép Yến Thư xoay mặt lại, sức lực trên tay Nghiêm Nhất Phàm mạnh mẽ Yến Thư hoàn toàn không khép miệng lại được. Yến Thư vừa hé môi, anh liền cuối xuống mút lấy lưỡi cô, Yến Thư càng muốn chạy trốn, Nghiêm Nhất Phàm lại càng muốn quấn lấy, hôn một lúc lâu sau, anh lại cảm thấy không đủ, buông môi cô ra, Yến Thư thở hổn hển chưa kịp lấy lại tinh thần liền tiếp nhận cú sốc tiếp theo

" Buôn..g tôi ra, anh không được như vậy "

Nghiêm Nhất Phàm dùng một tay vén áo cô lên cao, để lộ vùng tuyết trắng đẩy đà, không có kiên nhẫn liền úp mặt vào một bên mà lie*m mút, cánh tay nắn bóp bên còn lại một chút lại cho tay vào quần của cô sờ soạng, hoàn toàn không nghe thấy lời nói của cô

Cánh tay anh bên dưới nhiễu loạn khiến Yến Thư khó chịu, không ngừng lắc đầu phản khán, ban đầu cánh tay anh bên dưới chỉ cố tình vuốt ve trêu chọc, sau đó Nghiêm Nhất Phàm cho một ngón tay vào đã bị cô hút chặt, Yến Thư cảm thấy bên dưới trống rỗng, không chịu nổi sự trêu chọc này của anh, chỉ biết lắc đầu cầu xin

" Lấy tay...ra, anh đừn..g như vậy

Nghiêm Nhất Phàm bây giờ cũng chẳng khá hơn cô là bao, bên dưới của anh căng cứng đến khó chịu, ý định là muốn giày vò cô nhưng ngẫm lại thì có khác gì anh đang tự giày vò bản thân mình đâu chứ. Nhưng dù sao cũng muốn dạy dỗ cô một chút, kìm nén dụ.c vọng bản thân Nghiêm Nhất Phàm giọng nói dụ hoặc

" Mới như vậy đã không chịu nổi. Em nói xem một chút nữa phải làm sao "

" Nghiêm Nhất Phàm anh lấ..y tay ra "

" Gọi chồng! "

" Anh hiếp người quá đáng " Lâm Yến Thư bị anh làm đến khó chịu, nhắm mắt, cau mày run rẫy

Bên dưới của cô khít chặt, Nghiêm Nhất Phàm muốn cho thêm một ngón tay vào cũng khó khăn, nhưng vì cô không nghe lời vẫn cố chấp nông thêm một ngón tay nữa, khiến cơ thể cô khó chịu đến không kìm chế được phát ra vài âm thanh mê hoặc

" Ưm..un " Lâm Yến Thư bất lực muốn khóc

" Có gọi hay là không " Nghiêm Nhất Phàm khó khăn kiềm chế bản thân

Lâm Yến Thư khó chịu nhưng cảm giác vẫn xen lẫn vài tia thoải mái kì lạ, chung quy là cô không muốn bị cảm giác chết tiệt này giày vò nữa, giọng nói đứt quãng cầu xin

" Chồng...chồn..g mau lấy ta..y ra "



" Ngoan lắm, bây giờ sẽ lập tức thoả mãn em "

Nghiêm Nhất Phàm giải phóng vật căng cứng khó chịu của bản, qua vài động tác liền có thể vứt bỏ quần bỏ quần áo của cô dưới chân giường, nhanh chống muốn được cảm nhận cô, nhưng 2 ngón tay cũng có thể bị cô kẹp chặt, huống gì kích cỡ của 2 người hoàn toàn không tương thích, không có khả năng cho vào được, Nghiêm Nhất Phàm khẩn trương kéo Yến Thư ngồi lên trên đùi anh, cố chấp đâm vào người cô, vừa vào được liền không lừng luân động, qua một màng dạo đầu, cảm giác giao hợp bây giờ của 2 người hoàn toàn trơn tuột, tư thế này làm của anh cắm sâu vào bên trong cô, tạo ra muôn vàn khoái cảm, Yến Thư mơ màng nước mắt trực trào rơi xuống, Nghiêm Nhất Phàm lại cảm thấy ngược lại khoái cảm ập đến khiến anh không ngừng thở dốc

Cánh tay đặt trên mông cô bóp chặt, đầu gục vào trong bên trong ngực cô, miệng ngoạm lấy 1 bên tuyết trắng mà thở gấp. Yến Thư bất lực cánh tay bám chặt trên vai anh giữ thăng bằng, không ngừng nức nở

" Ưm..aa...un...Nghiêm Nhất Phàm... đủ rồi "

" Vẫn chưa đủ " Nghiêm Nhất Phàm giọng nói nhuốm đầy dụ.c vọng

Trải qua một hồi hoan ái, cả anh và cô đều lên cao trào không biết bao nhiêu lần, mỗi lần anh đều ra bên trong cô, bất chấp lời ngăn cản của Yến Thư

Thêm lần nữa đạt được đỉnh cao của khoái cảm đã là chuyện của 2 tiếng sau, Yến Thư đã mất hết sức lực nằm sắp xuống giường thở gấp, thấy anh vẫn có ý muốn động chạm, cô liền tránh né, giọng nói yếu ớt cự tuyệt

" Nghiêm Nhất Phàm...thật sự không được nữa đâu..tôi chịu không nổi rồi "

" Chẳng phải lúc nảy còn luôn miệng gọi chồng sao? bây giờ xong chuyện rồi lại muốn trở mặt, em đúng là đáng bị trừng phạt "

Nghiêm Nhất Phàm vừa nói, thân người lại nằm đè lên sau lưng cô, tay đưa ra phía trước xoa nắn bầu ngực tròn chỉnh của Yến Thư

" Chồng à...xin anh đi ngủ đi có được không, em thật sự không chịu nổi nữa"

Nghiêm Nhất Phàm vẫn là rất tham lam hưởng thụ khoái cảm từ trên cơ thể xinh đẹp này, nghe đến từ chồng, xuất phát từ cái miệng nhỏ ngọt ngào của cô, lại không nhịn được muốn đem cô ra mà âu yếm, yêu thương. Anh không lật người cô lại, cho vào từ phía sau, gấp gáp đâm vào lại rút ra, cảm giác khoan khoái khiến Nghiêm Nhất Phàm chỉ hận không thể ngày ngày đem cô theo bên mình để ân ân ái ái

Lâm Yến Thư thấy anh bỏ ngoài tai lời nói của mình, liền bất chấp tất cả, kiềm nén cảm giác khó chịu, né tránh hành động của anh, dứt khoát đẩy anh ra, muốn ngồi dậy. Khoái cảm đột ngột bị dập tắt, Nghiêm Nhất Phàm khẩn trương đẩy ngã cô nằm ngửa xuống giường, không chờ được một khắc nào liền đâm sâu vào bên trong cô, Yến Thư bất ngờ bị xuyên qua không khỏi cảm thấy đau đớn

" Đau quá...anh tránh ra cho tôi "

Nghiêm Nhất Phàm bị khoái cảm dẫn dắt không ngừng đâm chọc bên trong cô, anh cất giọng dụ dỗ

" Nằm im xong ngay đây, chỉ một lần, một lần nữa thôi "



Nói xong, Nghiêm Nhất Phàm cúi đầu muốn hôn Yến Thư

Lâm Yến Thư nghiêng đầu né tránh nụ hôn của anh, kết quả bầu ngực lại bị anh cắn đến đau nhức, bàn tay anh siết chặt một bên ngực cô, hoàn toàn không có ý định buông ra, đau đớn làm cô bật khóc, như này thì có khác gì bạo hành đâu chứ

Trải qua một đêm sóng gió, Yến Thư ngất đi lúc nào không biết, chỉ biết khi tỉnh lại đã là 8 giờ sáng ngày hôm sau

Yến Thư bị ánh sáng bên ngoài cửa sổ làm tỉnh giấc, mở mắt trong lòng ngực Nghiêm Nhất Phàm, vừa tỉnh dậy liền xoay người né tránh vòng ôm của Nghiêm Nhất Phàm, nén cảm giác ê ẩm phía dưới, xoay lưng về phía anh. Bất chợt cánh tay to lớn từ phía sau lại choàng đến, siết chặt cô trong lòng

" Tỉnh rồi sao? "

Lâm Yến Thư nhắm mắt giả bộ ngủ, Nghiêm Nhất Phàm biết rõ chiêu trò của cô chỉ nhếch môi cười nhạt, gục lên cổ cô hôn hít

" Thơm thật đó, mùi hương này rất thích hợp để câu dẫn đàn ông "

Lâm Yến Thư bị chọc giận lập tức đẩy anh ra

" Bây giờ đã là mấy giờ rồi tại sao anh còn không mau đến công ty đi "

" Còn không phải là tại đêm qua bị em rút cạn hết sinh lực rồi hay sao "

" Anh...biến thái "

Nghiêm Nhất Phàm thầm nghĩ, anh chắc chắn là điên rồi, nghe Yến Thư mắng anh lại không cảm thấy tức giận ngược lại còn không che giấu ý cười, cố ý muốn trêu chọc cô

" Biến thái? vậy bây giờ tôi sẽ cho em xem biến thái thật sự là như thế nào"

Nói rồi anh cúi xuống muốn hôn cô, Nghiêm Nhất Phàm hôn bên trái, Yến Thư né bên phải, anh hôn bên phải Yến Thư lại né sang bên trái, hoàn toàn không cho anh cơ hội. Miệng lại không ngừng mắng anh

" Áaa...Nghiêm Nhất Phàm anh là tên đáng ghét "

Nhân lúc anh không có phòng bị Yến Thư liền đẩy anh ra, quấn chăn chạy vào phòng tắm khoá trái cửa. Nhìn thấy loạt hành động quá sức đáng yêu này của cô, anh ở trên giường nhếch môi cười đến sinh động, chính Nghiêm Nhất Phàm cũng không nhận ra, anh bây giờ có bao nhiêu dịu dàng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.