Giọng nói không giấu nổi sự khó chịu, Nghiêm Nhất Phàm kìm nén cảm ghen tuông bùng cháy trong lòng, tự mình lừa mình, bác bỏ suy nghĩ này của bản thân, định chờ Mạc Lâm nói tiếp, lại nghe thấy giọng nói Yến Thư hét lên
" Tránh ra cho tôi! "
Cả 3 người vệ sĩ vạm vỡ cũng không so được với Yến Thư. Họ làm sao dám ra tay đây chứ, người bình thường nếu bị họ bắt được, nhất định không bình yên bước ra ngoài. Nhưng người trước mặt bây giờ lại chính là cô chủ nhỏ, họ làm sao dám động tay, cùng lắm cũng chỉ dám chặng đường
Yến Thư giằng co, hoàn toàn không chịu yếu thế, khung cảnh xảy ra vô cùng hỗn độn. Đột nhiên cánh tay Nghiêm Nhất Phàm ghì chặt cánh tay Yến Thư, kéo cô đến gần, áo khoát của Mạc Lâm cũng vì thế mà rớt xuống làm lộ dáng người nhỏ nhắn động lòng người của cô. Chiếc áo 2 dây màu trắng bị nước mưa làm ướt dính sát vào người, ôm trọn đường cong quyến rũ của cô, sự nõn nà và nhẵn mịn càng khiến người ta luyến tiếc, không muốn rời tầm mắt, anh quét đôi mắt đen như mắt chim ưng nhìn thẳng vào cô, rồi lại nghiến răng tức giận quát lên với người xung quanh
" Còn muốn nhìn tới bao giờ? Mau cút đi hết cho tôi "
Đám người bị thái độ của anh doạ sợ liền cúi đầu giải tán, lui hết ra ngoài. Không gian lập tức trở nên kín đáo, yên tĩnh. Yến Thư cũng bị giọng nói lớn tiếng của anh doạ sợ đến cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hanh-phuc-ngot-ngao-cua-anh/2702326/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.