Trong lúc Yến Thư ăn cơm ở phòng bếp, quản gia đi ra ngoài nhận điện thoại của Nghiêm Nhất Phàm. Sau khi nghe quản gia nói, anh không khỏi cảm thấy kinh ngạt, cô gái bình thường ương ngạnh, hôm nay lại có thể ngoan ngoãn rồi, Nghiêm Nhất Phàm tâm trạng nghi ngờ hỏi
" Hôm nay thật sự ngoan ngoãn ăn cơm, không làm ầm ĩ nữa sao? "
Quản gia Lưu vui vẻ ra mặt, kể tin tốt với Nghiêm Nhất Phàm
" Đúng vậy đó cậu chủ, cho đi dạo lại dụ dỗ một chút, liền vui vẻ đồng ý trở về ăn cơm, cô chủ rất dễ bảo"
Nghe thấy chuyện lạ hiếm có, Nghiêm Nhất Phàm không trả lời đi, cũng không trả lời lại, quản gia nói xong chỉ nghe thấy tiếng " Uhm" phát ra từ cổ họng anh, sau đó điện thoại báo đã ngắt kết nối.
—————
Lúc Yến Thư ăn xong, không có việc gì làm một mình cô lại trở về phòng nằm ngủ, tỉnh dậy lần nữa trời đã nhá nhem tối, mở rèm cửa ra thì thấy trời lại mưa. Mưa cuốn theo khí lạnh tới, lại nhớ đến Mạc Lâm, nghe Mạc Lâm nói có một vài loài hoa trước sân mới được trồng nên vẫn chưa thích nghi được với môi trường mới, những nụ hoa giờ lại bị cơn mưa vùi dập, cánh hoa vương vãi khắp nơi, không gian vốn yên tĩnh bây giờ lại trông càng vắng vẻ hơn. Yến Thư cau mày. Sắp đến mùa mưa rồi. Không biết những bông hoa này có thể trụ được đến lúc đó hay không. Ít nhất khi ở đây, cô phải tìm cách chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hanh-phuc-ngot-ngao-cua-anh/2702321/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.