Yến Thư chưa bao giờ làm việc xấu hổ như vậy, lập tức trở nên lúng túng không biết làm sao, chịu đau để ** *** thô to đó của anh đâm vào người mình, rồi ngồi yên bất động. Nghiêm Nhất Phàm cởi phăng chiếc áo choàng tắm của cô. Ham muốn của bản thân, đột nhiên được bao bọc, Nghiêm Nhất Phàm nằm hẳn xuống giường thoải mái đến run người, nhưng cô lại không di chuyển nhất thời anh chỉ có thể phân tán sự chú ý đến đồi tuyết núng nính kia, véo mạnh, giọng nói khẩn trương
" Mau di chuyển đi " Anh ra lệnh
Yến Thư xấu hổ, ấm ức không ngừng nức nỡ, kìm nén cảm giác khó chịu
" Hic…Không "
Nghiêm Nhất Phàm bị Yến Thư giày vò đến khó chịu
" Có phải muốn bị nhốt cả đời ở đây không? "
Yến Thư trong lòng căm phẫn, khóc đến đáng thương, lấy hết can đảm nhấc cặp mông căng tròn lên, nhấp nhô theo từng hành động ưởng người của anh, từng đợt lên xuống.
" Nhanh hơn…nhanh hơn nữa "
Nghiêm Nhất Phàm giọng nói nhiễm đầy dụ.c vọng luôn miệng thúc giục, cảm nhận bên dưới cô mềm mại, chặt khít, Nghiêm Nhất Phàm bên dưới khoái cảm bao trùm, chỉ có thể không ngừng nhìn chỗ giao hợp của 2 người há miệng thở dốc, cánh tay trên eo Yến Thư nắm chặt, đề phòng cô nửa đường chạy trốn, thì anh sẽ chết mất
Yến Thư che miệng ngăn cản âm thanh tà mị của bản thân, đau đớn tuy không còn nhưng cảm giác thoải mái của Nghiêm Nhất Phàm mang lại cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-hanh-phuc-ngot-ngao-cua-anh/2702315/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.