Ngày hôm sau, không khí tòa soạn quả thực đúng với kiểu thời tiết mưa dầm kéo dài.
Sáng sớm, lúc vừa lao đến văn phòng, Tạ Anh Tư cảm thấy áp suất trong này đột nhiên giảm xuống mấy độ, nặng nề đến mức khiến người ta khôngthở nổi. Vì vậy sau khi chào hỏi qua mọi người, cô mở máy tính lên, làmra vẻ như đang nhận email, kỳ thực trong lòng hiểu rõ cái tâm lý mâuthuẫn kiểu “quan tâm để ở trong lòng, mở miệng để hỏi muôn vàn khó khăn” này của mọi người, không khỏi có chút hối hận.
Nhưng sự việc đã đến nước này, trong lòng cô biết bát nước đổ đi thìdễ mà vớt lại rất khó, tốt xấu gì cũng vì tương lai tốt đẹp của chínhmình, bản thân đã xướng ra rồi thì nên thêm chút màu sắc mới mẻ vào cuộc sống buồn tẻ này của đám đồng nghiệp. Nghĩ đến đây, cô thấy tinh thầnthoải mái hơn hẳn.
Tên nhóc Châu Minh là người đầu tiên mất kiên nhẫn, cậu ta thong thảđi đến trước mặt rồi nhìn cô với ánh mắt vô cùng khổ sở. Kiểu tình cảmsâu đậm ấy khiến Tạ Anh Tư rùng mình, cuối cùng cô ngẩng đầu lên nhìnthẳng vào cậu ta.
Châu Minh có chút bối rối, đột nhiên nhe răng ra cười hì hì rồi tựavào bàn Anh Tư, giọng nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng thực tế lại quan sátrất tỉ mỉ thái độ của cô, “Hôm nay tinh thần chị Anh Tư rất tốt thìphải.”
“Ánh sáng chiếu rọi.” Cô liếc Châu Minh một cái, tức giận trả lời với vẻ mặt vô cảm.
Vừa dứt lời, Anh Tư nghe tiếng hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989781/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.