Lập tức, Anh Tư ngừng rượt đuổi, nụ cười cứng đờ bên miệng, “Bạn? Làbạn trai hay bạn gái?” Cô chẳng mảy may cân nhắc, đắn đo tính logic củacâu hỏi.
Chu Minh thư thái nằm trên thảm cỏ, nhưng đôi mắt ấm áp vẫn luôn khóa trên người cô, “Bạn gái anh ở đây, anh không có bạn trai.”
Trư Đầu vẫn nô đùa, nhảy nhót không ngừng. Tạ Anh Tư lao đến bên cạnh Chu Minh ngồi phịch xuống, đưa tay chỉ chỉ vào lồng ngực anh, khẩu khíhung hãn, “Em cảnh cáo anh, nếu anh có bạn trai, cẩn thận em lột da anhđem nấu canh.”
Chu Minh nắm tay Anh Tư cười nhẹ, kéo cô nằm xuống cạnh bên, trênthảm cỏ xanh mướt, hai người cùng đón nhận lễ rửa tội của ánh mặt trờivà làn gió nhẹ một cách hạnh phúc, “Em lúc nào cũng bạo lực như vậysao?”
Tạ Anh Tư khẽ gật đầu, lại khẽ lắc đầu, “Em nghĩ chút đã.” Cô hứngkhởi nằm đối diện với Chu Minh, “Lúc nhỏ, cách cửa hàng bánh ga tô nhàem một gian có bác Uông, mở cửa hàng thịt, còn giết heo nữa.” Cô cườingọt ngào một cái, vẻ mặt vô cùng đắc ý, “Anh cũng biết đấy, con ngườiem đây luôn ngoan ngoãn, đáng yêu, miệng luôn nói những lời ngọt ngào.Mỗi khi đi mua thịt, em lại khen cách giết heo của bác ấy vô cùng xuấtsắc, pha thịt rất đẹp, cứ hễ vui lên là bác ấy thường cho em ăn sườnmiễn phí…”
“Nói như vậy, trình độ nịnh hót của em dần dần hình thành từ khi lừa người lấy thịt ăn rồi!”
Tạ Anh Tư dẩu môi, đánh Chu Minh một cái, bởi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/2989773/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.