Tạ Anh Tư chết lặng, thuận theo hướng chỉ tay của Chu Minh, cônghiêng đầu nhìn chiếc túi của mình, bộ não mệt mỏi cuối cùng cũng hiểura lời châm biếm đó. Toàn bộ sức lực đều hội tụ ở nắm đấm đang siết chặt dưới gầm bàn, nhưng cái nắm đấm nhút nhát, rụt rè đó của cô lại có mắt, dù thế nào cũng không ra tay được, đành dùng một tràng cười để che đậysự ngượng ngùng: “Ha ha, tổng biên quả thật biết đùa, lần trước là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn thôi.” Trừng mắt cười hỉ hả với Chu Minh. Chỉ thấy anh cũng cười nhẹ, không nói năng gì, Tạ Anh Tư không đấu lại, một lầnnữa đành chịu khuất phục. Nhân tố bạo lực bao phủ khắp không trung,nhưng tức một nỗi là không mượn được cớ gì. Trước mắt người đàn ông này, hết lần này đến lần khác cô bộc lộ những thói xấu, càng nghĩ, Anh Tưcàng tức tối, cầm cốc trà trên bàn lên, không nghĩ nhiều, cô coi đó nhưmột bình chữa cháy. Hung dữ uống một hơi cạn sạch, không ngờ “bình chữacháy” đó không phát huy công hiệu, mà còn nhóm lên một ngọn lửa lớn nóng rát.
Anh Tư vội nhổ ngay cốc nước đó ra, trong khoảnh khắc Tạ Anh Tư cảmthấy sao vàng trước mắt bay tứ tung, tay cầm cốc cứng đờ lại, môi mởrộng, trong miệng như có một ngọn lửa nóng rát tấn công dồn dập, đến nỗi suýt nữa cô đau đớn khóc ròng.
“Lại sao thế?” Chu Minh nhình dáng vẻ đờ đẫn của Anh Tư, nhướn màyhỏi, anh biết ngay mà, đừng có mong cô gái này ngừng gây chuyện, đếnuống nước cũng để xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/146149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.