Từ sau cuộc họp hôm đó, Chu Minh trở thành một Sở Bá Vương Hạng Vũthiện chiến dũng mãnh, tay cầm ngọn đuốc rực cháy, hừng hực khí thế đốtcung A Phòng. Tất cả mọi người trong Nhật báo thành phố A đều nằm trongtrạng thái tự vệ, ai ai cũng che cái mông béo núc của mình, sợ bị đốtcháy, sau đó hóa thân bụi trần, bị đày xuống địa ngục A Tỳ chịu khổ,chịu tội.
Thử nghĩ xem, trên hành lang đây đó còn hiện diện nỗi hoang mang lolắng thì đừng nhắc đến phòng biên tập – nơi nằm ngay dưới chân thiên tử. Ở đó đúng là có gió bắc Siberia thổi vù vù, lạnh cóng đến nỗi quý côđỏng đảnh Diệp Bội Bội và bà cô già Lưu Lan phải lục lại áo mùa đông,biết điều chẳng dám lả lướt trước mặt sài lang da trắng anh tú. Đừngnhắc đến mùa xuân nữa, thay vào đó phải nghĩ xem làm thế nào qua đượcmùa đông này?
Vốn dĩ những cải tổ kiên quyết, táo bạo, sự điều hành các bộ phận lại từ đầu, việc gia tăng lượng công việc bộ phận biên tập của Chu Minhhoàn toàn không khiến cho hai người phụ nữ ấy từ bỏ việc đi săn. Bọn họkiêu ngạo quen rồi, tự cho rằng đường cong chữ S mà họ cố độn ra chínhlà khẩu súng săn tốt nhất, bắn ai là người ấy gục, rồi mặc ý giày vò cho đến chết. Nhưng Chu Minh là ai chứ? Chu Minh là một đại sài lang độtbiến đã thành tinh, toàn thân lông trắng sáng lấp lánh, dù hai người phụ nữ đó có biến mình thành cỡ L thì anh ta cũng quyết không thèm ăn.
Từ bỏ hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/146138/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.