Tại mộthòn đảo không tên nằm ở phía Nam Trung Quốc lại đang bí mật tiến hành một đợthuấn luyện tập trung tàn khốc nhất, mỗi ngày đều có một số quân nhân nhất địnhbị đào thải. Mà những quân nhân bị đào thải này cũng đều là những anh hùng tinhanh nhất. Chiến tranh là sự tàn khốc, vì đối phó với chiến tranh mà quá trìnhtuyển chọn anh tài lại càng tàn khốc cực độ.
Sau khihuấn luyện thể lực, tất cả những người được ở lại lần lượt tham gia huấn luyệnba loại hình là không quân, lục quân, hải quân. Sau khi Trử Tụng gian khổ trảiqua tác chiến hải quân và lục quân, anh cuối cùng cũng đã được nhìn thấy từngdải ánh sáng của bình minh.
Trongcuộc huấn luyện hải quân và lục quân, Trử Tụng, Lương Mục Trạch lúc nào cũngbám đuổi lấy thành tích của đối phương. Lương Mục Trạch xuất thân từ bộ đội đặcchủng lục quân. Trên mặt đất, anh ta là anh cả, không ai có thể đấu lại được,Trử Tụng thua một cách tâm phục khẩu phục, hoàn toàn không oán trách gì. Tácchiến trên biển thì đều rất mới lạ so với cả hai người họ, hai người dốc hếtsức lực để tranh đấu, phần lớn các hạng mục họ đều hoàn thành tương đương nhau.Trử Tụng thua một hòa một, tạm thời đứng sau. Nghĩ tới lần huấn luyện tiếptheo, Trử Tụng tự nhủ thầm trong lòng rằng không phải là chưa báo thù mà làthời cơ chưa tới.
TriệuKha càng nhìn càng cảm thấy giữa hai người bọn họ nhất định là có thù oán gì?
Buổisáng hôm bắt đầu huấn luyện quân sự trên không, Trử Tụng cảm thấy bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282171/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.