Cô là được anh cứu về.
Lần đầu tiên gặp anh, lúc đó toàn thân cô chật vật đen nghẻm, người đầy vết thương, người phụ nữ mà cô gọi là thím kia chính là nguyên nhân gây ra tất thải những điều này. Năm năm sống bám chú ruột của mình, chưa một lần cô ăn được một bữa ăn ngon, chưa một lần được ngủ trên giường êm nệm ấm, nếu tâm tình của những chủ nhân ngôi nhà kia vui, cô có thể ăn cơm thừa của họ nằm ngủ cạnh lò sửi, nếu họ bực mình, cô chắn chắn sẽ bị bỏ đói và ngủ ngoài mái hiên nhà. So với cơm, roi đòn cô còn chịu đựng nhiều hơn, nhưng rồi, cuối cùng cũng đến một ngày bị hất khỏi nhà.
Đó là một ngày mưa tầm tả, sấm chớp vang rền, chú cô trên đường trở về nhà bị tai nạn giao thông, thím lấy cớ nhà cần tiền để chạy chữ cho chú nên không đủ tiền để nuôi thêm nhân khẩu thừa thải trong nhà. Cô càng vang xin ở lại, bà thím kia càng tức giận lên rồi đánh cô bằng chổi chà rất nhiều rất nhiều lần như thỏa thê cảm giác phải chứa chấp một đứa không cha không mẹ từ lâu. Đến khi cô kiệt sức không còn đủ tinh lực để chịu đựng nữa, thì bà ta sai người đem một cô bé mới mấy tuổi đầu, bị đánh, bị mắng, bị thương tích đầy mình vứt ra bãi tha ma.
Cho đến sau này cô mới biết, chú cô làm gì có bị tai nạn, cũng chỉ là bọn họ thông đồng đóng kịch để danh chính ngôn thuận đuổi cô đi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doc-duoc/2175745/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.