Bóc hết, lại uống một chén canh cà chua trứng gà vị chua sướng miệng, toàn thân đều nóng hầm hập.
Trên đường tích tuyết thật dày, Phó Minh Thời một tay đẩy xe đạp, một tay nắm lấy tay Chân Bảo bỏ vào trong túi.๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Tuyết rơi liên tục, tay của anh vừa rộng vừa ấm.
Đi đến chỗ để xe, Phó Minh Thời xoay người khóa lại. Chân Bảo đặc biệt không muốn, anh dưới trời rơi nhiều tuyết tới đây, đợi hai tiếng mà cô chỉ tiếp một bữa cơm.
"Đi dạo nữa nhé?" Liên tục có sinh viên học giờ buổi tối đẩy xe tới, chỗ để xe thật sự không thích hợp hôn môi, Phó Minh Thời thấp giọng hỏi Chân Bảo.
Hóa ra anh ấy cũng thấy không đủ như mình.
Trong lòng Chân Bảo ngọt ngào, nhỏ giọng nói: "Em mang những thứ này lên trước đã."
Phó Minh Thời: "Nhanh lên."
Chân Bảo đỏ mặt, nhanh chóng quay người, tay trái giỏ xách, tay phải mang theo túi quà Phó Minh Thời tặng. Lúc Phó Minh Thời vừa đưa cho Chân Bảo xem qua, hình như bên trong là bốn quả táo đỏ lớn.
"Trở về sớm như vậy sao? Tớ còn tưởng rằng các cậu còn phải đi dạo quanh trường nữa chứ, bước chậm trong tuyết, quá lãng mạn." Ba người Cổ Tiểu Ngư đều đang ôn tập, đọc sách rất mệt mỏi, Chân Bảo cầm theo túi quà tặng xinh đẹp đi vào, không trêu ghẹo cô thì trêu ghẹo ai.
Loại trình độ chế nhạo này Chân Bảo đã có thể thản nhiên đối mặt, mang theo túi quà phát quả táo.
Tiễn Nhạc Nhạc người đầu tiên được quả táo cố ý khoa trương hít vào, nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-doi-anh-tieu-giai-nhan/1797588/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.