Cốp! Cốp! Cốp!
Tiếng guốc cao gót vội vã vang lên, có lẽ hôm nay Tường Vy lại đi làm trễ. Vì sáng nay cô có ghé qua chỗ bệnh viện khám lại khối u xơ tử cung lần trước. May mắn là điều trị theo đơn thuốc đều đặn, khối u đã biến mất. Sẵn tiện ở bệnh viện nên Xuyến Chi nhờ cô lấy thêm thuốc dưỡng thai, chờ hơi lâu nên về công ty có trễ một tí.
Đang cắm đầu chạy thì bỗng va phải một ai đó đang đi đến.
Uỳnh!
Cô chưa kịp định thần thì đã bị ngã ra nền gạch, đồ trong túi xách vương vãi hết ra ngoài. Giọng nói Nam Anh vang lên.
- Trời! Đằng nào cũng trễ rồi, em chạy chi dữ vậy!
Nói đoạn, anh cũng vội ngồi xuống giúp Tường Vy nhặt lại đồ dùng. Bỗng một đơn thuốc bị gió thổi bay đi, anh vội chạy theo nhặt lại. Nam Anh vô tình xem qua đơn thuốc một tí, bỗng nhiên sắc mặt anh thay đổi hẳn. Anh cứ đứng nhìn trừng trừng vào đơn thuốc hồi lâu. Cho đến khi Tường Vy phát hiện ra đứng lên xin lại.
Cô cũng nhìn tờ giấy trên tay Nam Anh, ngay lập tức cũng trở nên hốt hoảng, liền chạy tới lấy lại tờ giấy ấy. Nhưng Nam Anh ngăn lại và nhìn Tường Vy chằm chằm, giọng nói trở nên nghiêm trọng.
- Cái gì đây! Xuyến Chi có thai?
***
Dưới ánh nắng rực rỡ của thành phố Sài Gòn.
Tường Vy và Nam Anh đang ngồi lại nói chuyện với nhau. Theo như những gì cô ấy nói, thì cái thai của Xuyến Chi đúng là kết quả của đêm hôm ấy, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421982/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.