Bên trong phòng họp. Người dân ngồi phía dưới giơ cao băng rôn biểu tình, còn phóng viên cũng chạy tới chạy lui, máy ảnh trong tay nháy liên tục. Một đại diện đứng lên cầm xấp giấy tờ, chuẩn bị phát biểu, ống kính máy ảnh liền chĩa về người ấy hàng loạt, nháy đèn sáng choang.
Một bác trai đã cao tuổi, đứng lên nói.
- Chúng tôi làm ăn buôn bán ở đây đã lâu, giờ đùng cái mọc lên dự án trung tâm thương mại, chúng tôi biết làm sao, không còn nhà, cũng không có gì làm kế sinh nhai.
Đăng Khoa gật gù rồi đưa tay ra hiệu cho Thành Vũ, anh cũng gật đầu rồi nhấc lại gọng kính và trả lời.
- Tổng giám đốc đã chỉ đạo kế hoạch đền bù và có khu nhà ở xã hội cho các hộ dân cần thiết, chi tiết các văn bản ở đây, đều có chữ ký của Hứa Tổng, mọi người có thể xem qua màn hình.
- Nhưng đến giờ chúng tôi vẫn chưa nhận được gì, đền bù trên giấy thì có. - Một người dân khác đứng lên.
Và đông đảo mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, giơ cao khẩu hiệu, như một làn sóng áp đảo tinh thần Đăng Khoa. Bảo vệ phải đứng lên ra hiệu cho mọi người cùng bình tĩnh ngồi xuống. Thành Vũ cũng đứng lên dõng dạc nói.
- Chúng tôi sẽ làm việc với người trực tiếp quản lý khoản đền bù, để kịp thời giúp mọi người ổn định cuộc sống. Chúng tôi sẽ luôn đồng hành, không hề thờ ơ trốn tránh trách nhiệm, như phóng viên bịa đặt.
Mọi người cùng nhìn nhau bàn tán, thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421954/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.