Đăng Khoa thay áo xong, anh bước ra ngoài và nói.
- Muộn rồi anh về luôn đây, em cáo từ với bạn giúp anh!
Gia Kỳ không nói không rằng, liền ôm Đăng Khoa từ đằng sau, ngả đầu lên tấm lưng của anh, muốn giữ anh lại bên mình mãi. Đăng Khoa vội nắm lấy hai tay cô ấy buông ra, thì Gia Kỳ đã lên tiếng.
- Lần đó chia tay, em luôn đợi anh quay trở lại, thấm thoắt đợi đã năm năm, lẽ ra em không nên kiêu ngạo như vậy, em nên giữ lấy anh như vậy, anh đã không đi mất rồi, phải không?
Đăng Khoa thở dài, anh kiên quyết buông đôi tay Gia Kỳ ra, quay lại nhìn cô ấy và nói.
- Chuyện chúng ta thật sự đã hết từ rất lâu, bây giờ anh đã yêu người khác. Mong em đừng cố chấp nữa!
Gia Kỳ rưng rưng nước mắt.
- Anh đã phải lòng thư ký của mình thật ư? Chỉ cần cô ta xuất hiện với dáng vẻ mong manh, yếu đuối, trong mắt anh đã không còn ai khác, anh mất trí rồi hả, cô ta... đã có con với người khác đó, anh biết không hả?
Đăng Khoa vội ngăn lại.
- Em đừng nói về Tường Vy như vậy, là anh phụ tấm lòng của em, Tường Vy... cô ấy không biết gì cả. Nếu không còn gì nữa, anh về trước đây.
Nói xong Đăng Khoa quay đi, Gia Kỳ uất ức vội chạy lên ngăn anh lại, nói trong nước mắt.
- Sinh nhật năm đó, anh làm tất cả để tỏ tình cùng em, còn bây giờ lại lạnh nhạt như vậy, một lời chúc cũng không có. Anh vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421949/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.