Bác Kim sắp xếp món ăn xong, vui vẻ mời Tường Vy dùng bữa, bác Kim nói đùa vài câu.
- Cậu Đăng Khoa từng làm bếp trưởng chuyên các món Âu, mời cô thử tay nghề của bếp trưởng chúng tôi nhé!
Tường Vy cũng vui vẻ trả lời.
- Dạ cảm ơn bác. - Đoạn cô nhìn sang phía Đăng Khoa rồi nói. - Không may cho bếp trưởng rồi, tôi là một khách hàng khó tính đấy nhé!
Đăng Khoa vừa lườm Tường Vy vừa mỉm cười, cảm thấy vui khi được nấu bữa ăn đặc biệt cho người mình yêu. Chốc chốc anh lại gắp thức ăn cho An Nhiên, mọi người vừa ăn trưa vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng Đăng Khoa để ý đĩa bò bít tết của Tường Vy chưa có khoai tây nghiền, anh liền đứng dậy, lấy thêm khoai tây cho cô. Nhưng khi vừa cho vào đĩa cô lập tức ngăn lại.
- Không không! Em không ăn khoai tây!
Vừa nghe câu nói, Đăng Khoa chợt lặng người, trong đầu cứ ong ong câu nói của Tường Vy, không còn để ý gì khác nữa. Những chuyện xưa cũ lần lượt hiện về. Chuyện về nhà hàng Louis, về góc ban công đầy hoa của anh và cô gái ấy, về những lần vô tình lướt qua nhau, những lần mong chờ, những giấc mơ về cô gái bí ẩn chưa một lần gặp gỡ... khiến anh tương tư một khoảng thời gian.
Hôm nay, vừa nghĩ về cô gái trong tranh, vừa thấy Tường Vy cũng ghét khoai tây giống như cô ấy, anh liền liên tưởng. Đăng Khoa nhìn Tường Vy hồi lâu và bất giác lên tiếng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421936/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.