Gia Kỳ đứng yên nhìn theo chiếc xe cho đến khi mất hút, đôi mắt từ lúc nào đã ầng ậc nước, ánh mắt ghen tuông đó, cử chỉ ân cần đó của Đăng Khoa, Gia Kỳ đã quá quen thuộc, chỉ là bây giờ tất cả điều đó đã dành cho một người con gái khác. Em đã từng nghi ngờ, nhưng nay không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã phải lòng thư ký của mình rồi.
Gia Kỳ ấm ức nói.
- Cô ta xứng sao?
Thấy Gia Kỳ đau lòng, ngẩn ngơ đứng đó, Thành Thành vội đi tới an ủi cô.
- Gia Kỳ, em đừng đau lòng, em nói không xứng thì sẽ là không xứng, có khi Đăng Khoa chỉ chơi đùa với cô ấy thôi.
Gia Kỳ cười khẩy, vội lau đi những giọt nước mắt đang chực rơi xuống.
- Đau lòng sao? Cô ta chỉ là một thư ký quèn, có thể làm Gia Kỳ này đau lòng được sao?
Thành Thành nhìn ra ngoài, cảm thấy hiếu kỳ, ban đầu chỉ là tò mò về cô gái năm lần bảy lượt "né thính" của anh, hôm nay vừa hay lại là cô gái trong lòng Đăng Khoa.
Gia Kỳ liếc sang Thành Thành, vẫn giữ thái độ kiêu kỳ vốn có. Cô hỏi.
- Còn anh? Anh và cô ta có quan hệ gì?
Thành Thành gãi đầu trả lời, lại là giọng điệu ong bướm, rót mật vào tai phụ nữ.
- Từ sau khi chia tay em, anh...đau lòng đâu phát sinh quan hệ với ai nữa, hôm nay mẹ anh mới sắp xếp cuộc gặp mặt này đấy!
Gia Kỳ cười khẩy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421933/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.