Từ khi bị Hoàng Ngọc Niệm từ chối Lăng Đức lao vào làm việc nhiều hơn và xin ở lại Mỹ tiếp tục công việc của mình, nên ngày cưới của cô anh không thể đi được.
Suốt ngày anh chỉ ở bệnh viện ra vào không đi đâu nhiều bác sĩ nữ và những y tá thầm ngưỡng mộ anh nhưng anh vẫn lạnh lùng trước họ.
Họ ngưỡng mộ anh vì là một bác sĩ giỏi, chăm chỉ trong công việc, lại còn đủ tiêu chuẩn một người bạn trai tốt mọi người đều thắc mắc chẳng lẽ anh và Hoàng Ngọc Niệm đã chia tay rồi sao?
Không ai dám hỏi gì về chuyện của anh cả, trong lúc mãi mê suy nghĩ về chuyện công việc thì anh vô tình đụng trúng một cô gái.
Do đi giày cao gót nên cô gái sắp ngã thì anh nhanh chóng đưa tay ra đỡ lấy cô, định trách anh đi kiểu gì nhưng nhìn lại gương mặt anh tuấn đã gần sát mặt mình hơi thở nam tính phà vào mặt làm cô đỏ mặt đứng dậy.
"Xin lỗi, cô không sao chứ?" Giọng nói trầm ấm vang bên tai.
"Không... không... không sao"
"Mà nhìn kĩ hình như cô là Eley nhà thiết kế thời trang đúng không?"
Lăng Đức lúc này mới để ý kỉ hôm trước vô tình đọc báo và thấy được cô, là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, sống ở Mỹ cũng lâu đây là lần đầu tiên anh được gặp người nổi tiếng.
"Đúng rồi"
"Cô đi thăm bệnh sao?"
"Ừ, tôi đi thăm mẹ của tôi"
"Vậy tôi đi trước"
Nói xong Lăng Đức đi thẳng vào phòng bệnh còn Eley cứ mãi nhìn theo bóng dáng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266275/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.