Hôm nay là ngày cuối tuần nên Hoàng Ngọc Niệm không có đi làm, nên hắn cũng không gọi cô dậy. Hôm nay hắn phải đi sớm nên chỉ chuẩn bị được bữa sáng cho cô sau đó đi làm luôn.
Còn cô khi dậy nhìn lên đồng hồ" ôi mẹ ơi, trễ.... trễ giờ rồi" Hoàng Ngọc Niệm bắt đầu cuống cuồng lên chạy khỏi giường vệ sinh cá nhân trong 15 phút, đi xuống nhà mới để ý từ nãy đến giờ không thấy hắn.
Đi vào phòng bếp thì thấy bữa sáng đã được để sẵn trên bàn, lấy điện thoại ra định gọi cho hắn sau đó thì thấy hôm nay là chủ nhật cơ mà?
"Azz.... đầu óc dạo này sao ấy nhỉ? Đãng trí quá"
Tự vỗ đầu mình sau đó vào thưởng thức bữa sáng của hắn làm, cô cũng đã biết nấu rồi để cô tự tập làm quen đi hắn cứ làm thế này mãi cô sẽ ỷ lại vào hắn mất.
Sau đó điện thoại cho Dương Thế Minh, sao hôm nay hắn lại đi làm sớm đến vậy? Không nói cho cô biết gì cả.
"Alo, anh nghe nè" đầu dây bên kia truyền lại một giọng nói ngọt ngào trầm ấm.
"Anh đi làm sớm vậy? "
"Nay anh phải bận kí hợp đồng với công ty nước ngoài nên phải đến sớm, nay em được nghỉ đúng không?"
"Ừm, ở nhà buồn lắm"
"Hay là đi mua sắm đi!! Cho thoải mái, thẻ tín dụng ở trong tủ lấy đi"
"Không cần đâu, em tự dùng tiền của mình em không muốn ỷ lại vào anh "
"Ỷ lại gì chứ? Dù sao mấy cái đó sau này em cũng sẽ quản lý thay anh thôi, cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266228/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.