Chiếc xe bóng loáng chặng đường hai người vô tình làm cô hoảng hốt ngã vào người bác sĩ Lăng Đức, còn anh do phản xạ liền vương tay đỡ lấy cô cảnh đó làm cho người trong xe nở một nụ cười lạnh. 
"Xin lỗi tôi bất cẩn quá"Cô thoáng đỏ mặt rời khỏi vòng tay anh. 
"Bác sĩ Niệm cô không sao chứ?" Anh hơi luyến tiếc. 
"Tôi không sao" 
"Ôm ấp đủ rồi đó trốn ra đây ôm nhân tình à"Người trên xe cuối cùng cũng bước xuống gương mặt lạnh như băng tiến lại hai người. 
"Là anh... anh... à..., tôi không... có trốn đâu amh đừng nghĩ vậy đây là bác sĩ Đức chung khoa với tôi" cô thấy hắn thì sợ hãi kèm theo gương mặt hắn càng làm cô lạnh cả sóng lưng. 
"Người của tôi không thích ai chạm vào" nói rồi hắn kéo cô vào người, 
"Bạn trai cô à?"bác sĩ Lăng Đức nãy giờ nhìn họ đối thoại cuối cùng cũng lên tiếng. 
"Không phải đâu, hắn là...." 
"Là chồng mới đúng nhỉ?" Hắn nâng gương mặt cô lên. 
"Không phải, hắn là bạn tôi thôi" cô kiên quyết trả lời. 
"Tôi cho em nói lại đấy!!!" Lần này hắn tức giận thật rồi. 
"Đau..." mặt cô trắng bệt, sức của Dương Thế Minh rất mạnh, nắm cổ tay cô làm cô ngỡ mình sắp bị bóp vỡ vụn. 
"À.. à... anh ta là.... bạn... tôi " cố phản đối gạt tay hắn nhưng cô vẫn ấp úng kiên quyết. 
"Được!! Vậy tôi biến em thành vợ tôi ngay tức khắc " nói rồi hắn bế ngang cô quăng vào xe mặc cho anh đứng cố cản lại hắn cứ thế mà láy xe với tốc độ kinh khủng. 
Chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266194/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.