"Anh không thích có thể không đi sao anh lại đi? Tôi đâu ép anh hình tượng tổng tài lạnh lùng của anh đâu rồi?"
"Bị em làm quyến rũ bay mất rồi"
"....."
Lãnh Tĩnh lắc đầu thở dài, không những vừa biến thái lại vừa mặt dày đến không thể nói nổi, xong trò thứ nhất lần này lến lượt Dương Thế Bảo.
Hắn đưa cô đến một chiếc tàu lượn siêu tốc, cô định không chơi nhưng bị vài câu nói khích của hắn do tính tình nóng nên đồng ý đi với hắn.
Mặt Lãnh Tịn dường như tái xanh thấy Lãnh Tĩnh như vậy, Dương Thế Bảo hỏi "Hàn Nhi, em có đúng là không sợ không vậy?"
"Anh nghĩ sao vậy?chỉ là chưa từng chơi qua trò này, có chút khẩn trương mà thôi!" Gần đến phút cuối, Lãnh Tĩnh vẫn còn mạnh miệng.
"A..." Từ khi lên tàu lượn siêu tốc,Lãn Tĩnh chưa hề ngừng tiếng thét chói tai.
Chiếc tàu siêu tốc uống lượn lên cao, xong lại đổ xuống cứ thế mười vòng Lãnh Tĩnh đầu óc như quay cuồng Dương Thế Bảo cứ nghĩ không có gì có thể làm khó cô được nào ngờ.....
Chiếc tàu dừng lại, Lãnh Tĩnh bây giờ đứng còn không đứng nỗi, Dương Thế Bảo nhìn gương mặt bơ phờ của cô nhếch môi cười bế cô xuống khẽ thì thầm bên tai.
"Lúc nãy còn mạnh miệng lắm cơ mà?"
"...." không nói nên lời trong lòng ấm ức.
"Anh ức hiếp tôi....."
"Vậy để anh đền bù nhé"
"Tôi muốn ăn kem, thả tôi xuống người ta nhìn kìa ngại chết đi được"
"Được rồi"
"Anh đi mua đi! Tôi ngồi đây đợi, giờ chóng mặt quá không đi nổi"
Dương Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh-phan-2/734623/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.