Mộc Miên đợi Trương Như Ý đi ra lại thì cô liền hành động.
Dám hâm dọa cô, cô sẽ cho cô ta biết mùi.
“ Tổng giám đốc, anh có thể cắt bít tết dùm tôi được chứ ’’
Mộc Miên đưa dĩa bít tết của mình cho Chu Minh Lãng.
Anh cũng không đáp lại mà chỉ nhận cái dĩa cô đưa, rồi cắt chúng thành những miếng nhỏ vừa ăn.
“ Woww anh cắt thật đẹp nha ’’ Mộc Miên giơ ngón like cho anh.
Cái này là cô khen thiệt nha, anh cắt miếng thịt theo xớ của nó nên khi đưa nào miệng thịt rất mềm như muốn tan ra vậy đó.
Chu Minh Lãng ừm một cái xem như chấp nhận lời khen của cô.
Anh vốn biết cô nhóc trẻ tuổi này sẽ có nhiều trò vặt vãnh mà.
Trương Như Ý ngồi đối diện mà giận đỏ cả mắt, cô ta trừng mắt nhìn Mộc Miên. Nhưng Mộc Miên không sợ, dám đụng đến cô còn chưa biết ai xui xẻo đâu.
Sau đó, Mộc Miên không ngồi yên lại tiếp tục giở trò.
“ Tổng giám đốc, miệng anh dính sốt ’’
Chu Minh Lãng liền lấy khăn giấy định lau đi nhưng bị Mộc Miên ngăn lại.
Cô đã nhanh tay hơn rút lấy tờ khăn giấy trong tay anh rồi nhẹ nhàng lau giúp.
Vừa hay một màn này đều lọt vào mắt của hai cha con ông Trương.
“ Hai người thật thân thiết ’’
Người ngoài nghe được thì tưởng là chỉ là câu nói vui nhưng thật chất là sự châm biếm, cười cợt.
“ Ngồi cho đàng hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-bat-ngo/3623726/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.