Đã ba ngày trôi qua, đúng vậy chính xác là ba ngày. Và Mộc Miên vẫn chưa nghĩ ra cách để có thể tiếp cận với Chu Minh Lãng.
“ Con tốt nghiệp cũng được một thời gian rồi, khi nào mới đến công ty phụ giúp ba đây ’’người này là ba cô Mộc Thanh Thời.
Cả hai ba con đang cùng nhau ngồi ăn tối.
Ông thật là đau đầu với đứa con gái này của mình. Suốt ngày cứ long ba long bong ngoài đường.
“ Con có thể không đến công ty của ba không? ’’
“ Nếu đến đó thì con không quen cho lắm, mấy nhân viên của ba ai cũng biết con là tiểu thư luôn giở thói xu nịnh. Con không thích ’’ Mộc Miên chu chu mỏ tỏ vẻ chán ghét.
“ Vậy con nói xem phải làm sao? Ba chỉ có một mình con là con thôi đó con gái à ’’
Sự thật là vậy, từ nhỏ mẹ Mộc Miên đã mất. Ba cô cứ sống vậy một mình mà gà trống nuôi con, một bên thì gầy dựng sự nghiệp.
Nay ông cũng ngày một lớn tuổi, cũng chỉ có thể dựa vào cô con gái độc nhất vô nhị này.
Nói ra thì khá hay, Mộc gia có truyền thống lâu đời là điều chế dược liệu nhưng đến đời của Mộc Thanh Thời thì ông lại một lòng muốn kinh doanh.
Thế là khi vừa tốt nghiệp đại học ông liền tay trắng khởi nghiệp mà không cần dựa vào gia thế của mình, sau đó lại gặp được mẹ cô liền nhất kiến chung tình.
Tuy hiện tại so với một vài thượng lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-bat-ngo/3623722/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.