**Sau khi tan** làm cậu về nhà và suy nghĩ, lấy điện thoại ra và gọi cho Đan Quỳnh:
**Bên kia** Đan Quỳnh đan ở cùng Kiều Hân coi
ti vi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên, Đan Quỳnh lấy điện thoại thoại lên thì nhìn thấy số lại nên cô không nghe, nhưng điện thoại cứ reo liên tục; Kiều Hân nói.
" Ai điện? Sao không nghe điện thoại thoại đi để nó reo vài, phiền chết"
" Không biết là ai nữa..." Đan Quỳnh nói.
" Nghe đi, *phiền phức* " Kiều Hân nói.
Đan Quỳnh bắt nghe thì là giọng của Thanh Hạ cô vội kêu lên:
" **Là em hả tiểu Hạ**?"
" Dạ là em"
" Sao giờ em mới gọi cho chị?, em đang ở đâu?"
" Dạ... Ờ mà chị có rảnh không?
" Có, sao vậy? "
" Dạ thì em có thể mời chị đi uống nước được không?
" Được,lúc nào cũng được hết"
" Vậy ngày mai tại quán cà phê xxx lúc 9h. "
" Ok em~"
" Vậy, em chúc chị một buổi tối vui vẻ "
" Em cũng vậy; bye"
" Vâng"
Đan Quỳnh tắt máy với vẻ mặt vui mừng, Kiều Hân thấy vậy liền hỏi với giọng hơi giận:
" Nói chuyện với ai mà vui quá vậy?"
" À... ck nói chuyện với một đứa em cũng lâu rồi không gặp à ~"
" Vậy à? Ai vậy?"
" Có quen với em không?"
" Em cùng trại mồ côi lúc nhỏ, ck coi nó như em trai ruột của mình vậy, nó hiền và hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-toi-dung-hong-chay/2692067/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.