Bên kia khi Thanh Hạ ăn cơm cậu đã lên kế hoạch bỏ trốn, cậu ra ngoài ban công nhìn xung quanh thấy có nhiều vệ sĩ, cậu vô phòng lấy quần áo nối lại thành sợ dây thả xuống đất, rồi cậu leo xuống đó, khi xuống đó xong cậu quan sát không có ai thì cậu trèo tường ra ngoài một cách dễ dàng, bởi cậu đã được huấn luyện lúc ở trại trẻ và cũng là thầy dạy thể dục cho bọn trẻ ở trại trẻ, khi ra được bên ngoài cậu chạy ngay đến nơi không có ai, cậu móc điện thoại ra gọi cho một người :
" Alo, Tiểu Hạ hả?"
" Dạ..." chưa kịp nói xong.
" Em đang ở đâu vậy sao chị gọi không trả lời?"
" Dạ, giờ chị có rảnh không? Chạy đến đón em được không?"
" Chị rảnh, em gửi vị trí đi chị tới đón em"
" Vâng"
Cô là Đan Quỳnh, là chị của cậu trong lúc ở trại trẻ, 2 người thường xuyên nói chuyện với nhau mà thân,sau khi lớn \(tự lập\) 2 người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau và cũng thường hay mua quà và đến thăm trại trẻ cùng với nhau.
Sau khi nói xong cậu gửi vị trí cho Đan Quỳnh, cô liền qua đón cậu về nhà của cô.
Bên kia, khi khi Hùng Khắc ăn cơm với ba hắn xong, hắn nhận được cuộc gọi của quản gia :
" *Ô... ông chủ, cậu chạu trốn mất rồi*" với giọng sợ hãi.
" **Ông nói cái gì**?" với giọng nỗi giận và đập tay vào bàn, kêu một tiếng lớn " **Rầm**" .
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-toi-dung-hong-chay/2692053/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.