Hắn bước xuống lầu kêu quản gia.
" Ông chủ có gì căn dặn ạ?"
" Kêu người chuẩn bữa sáng đi, làm những nón đơn giản thôi. Rồi tập trung mọi người trong nhà lại đâu". với giọng lạnh.
Một lát sau mọi người tập trung lại chỗ của hắn.
" Ông chủ" Quản gia nói.
" Từ hôm nay phải canh chừng chặt chẽ hơn cho tôi, nếu để người của chạy mất thì các người sẽ không yên với tôi đâu, nghe chưa?" với vẻ mặt hung tợn.
" Vâng thưa ông chủ". Mọi người nói với giọng sợ sệt .
Hắn ra hiệu cho quản gia:
" Mọi người giải tán, đi làm việc của mình đi "
" Vâng "
Hắn đi lên phòng không thấy Thanh Hạ không nằm ở trên giường, hắn nhìn xung quanh thì thấy cậu đang ở ngoài ban công. Cậu đang nhìn ra ngoài và suy nghĩ và lên kế hoạch bỏ trốn, đột nhiên hắn lại gần ôm lấy eo cậu (eo cậu vừa thon vừa nhỏ một tay hắn là đã ôm hết),cậu giật mình quay lại.
" A.... anh đang làm gì vậy? " với giọng ngạc nhiên.
" Ôm vợ nhỏ của mình, không được à? "
"....." cậu im lặng không nói gì.
" Em đang làm gì ở ngoài đây vậy?" với giọng dịu dàng.
" Tôi đang ngắm cảnh thôi ". Cậu trả lời với giọng bình thường.
" Mà anh không đi làm việc à? ". Cậu hỏi
"Ừm, việc của tôi đã có người lo rồi " hắn nói.
" Em đói chưa? Chúng ta xuống ăn sáng ."
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-toi-dung-hong-chay/2692047/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.