Thẩm Minh Nguyệt lại gần muốn nhờ hắn giúp đỡ mình
- Ờm!...Anh...anh có rảnh không tôi muốn nhờ anh giúp...
Còn chưa kịp đợi cô nói xong Hàn Nhật Thiên đã từ chối
- Không!
Xí! không giúp thì thôi có cần nói to vậy không đúng là đồ khó ưa.
- Vậy à.
Thẩm Minh Nguyệt mang tài liệu lại bàn làm việc nằm uể oải xuống bàn định bụng nằm một lát khi nào hắn làm xong việc thì cô sẽ hỏi nhưng ai dè nằm ngủ một phát đến tận trưa luôn đến khi Hàn Nhật Thiên gọi cô mới dậy
- Thẩm Minh Nguyệt cô định nhịn đói à?
- Mới nằm ngủ mà sao trưa nhanh quá vậy.
- Lại ăn trưa đi ngủ như lợn.
Thẩm Minh Nguyệt ngồi xuống ăn cơm cùng hắn
Thấy hắn không nói gì cô hỏi:
- Anh làm xong công việc rồi à?
-Ừm
Cô nhanh chân chạy lại bàn lấy sấp tài liệu lại
- Vậy anh giúp tôi chỗ này đi
- Ăn hết chỗ kia rồi tôi sẽ giúp cô
Hàn Nhật Thiên thấy cô ăn được 2 muỗng đã bỏ xuống bộ dữ eo hả?
- Tôi ăn no lắm rồi không cần ăn nữa đâu
- Vậy thôi....
- Tôi ăn nhưng anh hứa phải giúp tôi đấy
- Ừm
Với tốc độ ăn như rùa của cô còn thêm thói vừa ăn vừa xem điện thoại nựa vật vã lắm mới ăn hết chỗ thức ăn kia
- Tôi ăn xong rồi
- Đi ngủ đi lát dậy tôi sẽ chỉ cho cô
Thẩm Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-rieng-toi/2955200/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.