Hàn Nhật Thiên chào tạm biệt ba mẹ cô rồi ra về Thẩm Minh Nguyệt muốn tiễn hắn nên chạy theo sau
- Em vào nhà đi không cần phải tiễn anh đâu.
- Anh ghét em à?
- Nào có anh thương em còn hết sao ghét em được.
Hàn Nhật Thiên đưa tay lên bẹo má cô rồi cuối cùng vẫn là không kiềm lòng được liền cúi xuống hôn cô nụ hôn ướt át đó cứ kéo dài
- Ưm... / Thẩm Minh Nguyệt khó thở đập vào ngực hắn
Hàn Nhật Thiên luyến tiếc rời khỏi môi cô hắn hận không thể xử cô ngay tại bây giờ
- Thật không muốn rời xa em một chút nào mà.
- Em cũng vậy
- Hay là ngày mai anh xin ba mẹ em cho em chuyển qua biệt thự của anh nha
- Không được ba mẹ em mới đồng ý cho hai chúng ta quay lại mà
- Không được cũng phải được em là vợ anh mà không nhiều lời nữa cứ quyết định vậy đi.
Từ lúc Thẩm Minh Nguyệt chuyển đồ qua biệt thự của hắn thì hai người như hai cục nam châm ngày nào cũng dính lấy nhau
Ví dụ như đêm hôm qua cũng không là trường hợp ngoại lệ Thẩm Minh Nguyệt nghe những lời dụ dỗ ngọt ngào em tai của Hàn Nhật Thiên mà hai người đã có một đêm nồng cháy hai con người một trên một dưới quấn quýt bên nhau không rời cùng nhau tạo ra những hạnh phúc mà chỉ có đêm khuya mới tạo ra được
Sáng hôm nay sau khi thức dậy trong trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-rieng-toi/2952457/chuong-54.html