Minnemm: sorry mn vì 1 số việc mình phải ngừng viết truyện 1 thời giannn ><
Nó lặng lẽ bước vào lớp mặc kệ bao ánh mắt của mn. tới chỗ cuối ngày bên cửa sổ nó liền vô thức tự nhận đó là bàn của mình. Ngồi xuống úp mặt vào bàn bao nhiêu suy nghĩ hiện trong đầu nó.
Sao hắn lại giận, sao hắn lại trút giận lên nó, nó đã làm sai điều gì ư?! Nó cứ nghĩ chuyển trường cuộc sống mới sẽ đến bên nó. một cuộc sống bình yên... không 1 ai bước vào nhưng mà bây giờ lại khác hắn đã bước vào cuộc sống nó, gây cho nó 1 mớ hỗn độn.
Đang suy nghĩ bỗng nhiên lại có 1 giọng nói
" ê con nhỏ kia " Nguyên Mẫn lên tiếng
Nó k thèm ngước mắt 1 cái nhìn nguyên mẫn đang gọi.
Nguyên mẫn ả tức giận xách ngược đầu tóc nó lên. Mái tóc vàng nắng của nó đã bị Nguyên Mẫn Nắm trong tay.
Mọi người trong lớp không 1 ai dám lên tiếng mà chỉ biết đứng nhìn.
Ả ta cuối đầu xuống nhìn vào mắt nó
" Mày không dám nhìn tao thì để tao nhìn mày:)) " Nguyên Mẫn dở giọng
Nó vẫn ngồi im để Nguyên Mẫn nắm tóc nhưng đôi mắt tím đã có phần tức giận. Nhìn thấy đôi mắt tím đó ả ta cũng bị dọa cho run run nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh
" Buông ra " Nó lên tiếng giọng nói lạnh khiến ai nghe đã thấy như đang ở bắc cực.
" Mày gan cũng to lắm:)) dám đắt tội với tao! lúc nảy còn tự xưng là em gái vương thần để gây sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-vi-do-la-dinh-menh/8734/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.